Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 727. Xứng đôi 1

Chương 727. Xứng đôi 1Chương 727. Xứng đôi 1
Thanh Nghĩa nói: "Là em đến thủ đô."
Mạt Mạt sửng sốt: "Sao đột nhiên em lại muốn đến thủ đô?"
Thanh Nghĩa móc một bức thư ra đưa cho Mạt Mạt: "Giáo sư được chuyển xuống kia về thủ đô rồi, ông ấy được trường học mời về, ông ấy nói năm nay nhất định sẽ khôi phục thi đại học, hi vọng em có thể đến thủ đô, em là học sinh của ông ấy, ông ấy muốn ở gần để phụ đạo cho em, để cho em nắm chắc hơn thi đậu vào đại học kinh tế tài chính."
Mạt Mạt liếc qua bức thư, tháng mười đã công bố khôi phục thi tốt nghiệp trung học, đại học thì chắc là chuẩn bị rồi
Mạt Mạt trả lại bức thư: "Tốt nhất là tìm một chỗ gần với trường, về sau các em sinh hoạt cũng tiện."
"Nghe chị đi."
Mạt Mạt gật đầu: "Chị biết rồi, phải rồi, em chuẩn bị thế nào?"
Thanh Nghĩa nói: "Về cơ bản đã không thành vấn đề."
"Vậy là tốt rồi."
Ngày hôm sau Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ về nhà, cô giúp Điền Tình quét dọn nhà cửa, Điền Tình ngăn lại: "Mẹ tự làm là được, con đã vất vả để về một chuyến rồi, ra ngoài dạo chơi đi." "Mẹ, con không có chỗ nào để đi dạo cả, mẹ nghỉ ngơi đi, những chuyện lặt vặt này để con làm."
Mạt Mạt không cho Điền Tình nhúng tay vào, Điền Tình dẫn bọn nhỏ đi hái nho, cơm trưa Mạt Mạt nấu, Liên Quốc Trung vui vẻ lấy rượu ra dự định uống hai chén.
Vừa lấy rượu ra, Liên Ái Quốc đã dẫn theo con trai út Liên Thụ tới, tính số tuổi của đứa nhỏ thì đã 8 tuổi rồi, Liên Thụ liếc nhìn Mạt Mạt một cái, cắn môi, quay đầu di.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, thằng nhóc này biết chuyện của Mẫn Hoa nên đối với cô có sự căm giận.
Vốn dĩ Liên Kiến Thiết rất vui vẻ, bây giờ lạnh mặt: "Mày tới làm gì?"
Da mặt Liên Ái Quốc càng dày thêm, kéo cái ghế muốn vào bàn ngồi: "Cha, trong nhà không còn cơm, con dẫn Liên Thụ tới ăn cơm."
Liên Kiến Thiết lạnh mặt: "Mày đừng có lấy Liên Thụ ra làm lý do, cút ve tự mình nấu cơm."
Liên Quốc Trung đứng dậy, Liên Ái Quốc sợ bị đánh, thương tổn mấy ngày trước còn chưa lành mà, nhanh tay tóm được hai cái màn thầu, kéo con trai đi.
Lúc đầu cả nhà ăn cơm rất vui vẻ, cuối cùng bữa cơm qua quýt cho xong rồi thu dọn, Liên Kiến Thiết về phòng nằm rồi.
Mạt Mạt thu dọn nhà bếp xong, đến sân giúp mẹ hái quả đậu: "Chú út vẫn luôn đến ăn trực à mẹ?"
Điền Tình thấp giọng: "Không phải thường xuyên, lúc thực sự không có cơm thì đến, bình thường đều đến nhà Xuân Hoa ăn chực, hôm trước vừa bị cha con đánh cho."
"Liên Tùng đâu? Sao không nấu cơm?"
Điền Tình nhìn vào trong nhà, giọng nói lại càng giảm thấp xuống: "Sau khi cưới thì Liên Tùng ở riêng, mặc kệ chú út của con, vợ của Liên Tùng cũng lợi hại, chú út con đến làm loạn mấy lần cũng không chiếm được cái gì cả."
Mạt Mạt: "Liên Tùng cũng trách chú út nhỉ."
Điền Tình gật đầu: "Ừm, thấy chú út con thì cũng không gọi là cha, cũng hoàn toàn không qua lại gì với chúng ta ở đây, mẹ gặp Liên Tùng mấy lần, thằng bé kia quay đầu rời đi, được rồi, không nói đến bọn họ nữa, nói con một chút đi, An An đã lớn rồi, con không có ý định sinh thêm đứa nữa hả?"
Mạt Mạt sờ bụng: "Thật ra là con muốn, nhưng vẫn luôn không có! Con cái phải xem duyên phận, con sốt ruột cũng vô dụng."
"Con nói cũng đúng, chuyện này phải xem duyên phận."
"Mẹ, nhà chú Tiền dọn đi rồi à?"
"Ừm, tháng trước dọn đi rồi, chuyển tới căn nhà lớn hơn."
Mạt Mạt giúp mẹ làm việc một ngày, ăn cơm tối mới về nhà.
Mạt Mạt ở nhà mười ngày, trước khi đi thì quay lại khu lính mới một chuyến, Triệu Tuệ vui vẻ vô cùng: "Tư liệu em gửi cho chị qua bưu điện đã nhận được rồi, Thanh Bách ủng hộ chị thi đại học."
Mạt Mạt: "Vậy chị hãy nắm chặt mà học, em nhận được tin tức, sắp khôi phục thi tốt nghiệp trung học rồi."
Triệu Tuệ cười: "Có em tổng kết đề thì nhất định không có vấn đề øì, chị đang cố gắng học một ít, chị không hy vọng xa vời thi được vào trường thật tốt, chỉ cần có thể thi đậu là được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận