Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1083. Tẩy não 1

Chương 1083. Tẩy não 1Chương 1083. Tẩy não 1
Mạt Mạt vội vàng bảo Vân Kiến mời người vào, Mạt Mat đã trở về lâu như vậy, bởi vì mang thai, còn chưa đến nhà giáo sư Lý thăm ông ấy.
Mạt Mạt ngồi thẳng dậy: "Mau vào đây cho ấm."
Trên mặt con gái cua giáo sư Lý tràn đầy bi thương, xua tay nói: "Không cần đâu, tôi tới là vì nguyện vọng của cha tôi, hoa của cha tôi đều để lại cho cô, ông ấy nói cô có thể chăm sóc tốt cho chúng nó."
Mạt Mạt mất một lúc lâu mới phản ứng lại được, nguyện vọng, giáo sư Lý qua đời rồi, Mạt Mạt đỏ cả vành mắt, nghẹn ngào hỏi: "Chuyện khi nào vậy?"
Con gái giáo sư Lý: "Sau khi bà ngoại cô qua đời."
Mạt Mạt há miệng mấy lần nhưng đều không nói được gì cả, cả đời giáo sư Lý là tiếc nuối, một phần tiếc nuối này cho đến tận lúc chết.
Con gái giáo sư Lý tiếp tục nói: "Cha nói, đời này của ông ay thua rồi, kiếp sau không muốn thua nữa, ông ấy sợ đi chậm, lại trễ mất một bước."
Con gái giáo sư Lý để lại chìa khoá, chờ lúc nào Mạt Mạt rảnh thì qua chuyển hoa về, cô ấy phải đi rồi, cô ấy muốn chuyển đi theo chồng, rời khỏi thủ đô.
Mạt Mạt hỏi phần mộ của giáo sư Lý, nắm lấy chìa khoá, ngồi ở cạnh giường, rất lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được. Sự việc giáo sư Lý qua đời khiển cho Mat Mat mất hai ngày mới bớt buồn, bây giờ mới là tháng ba, hoa quý không ra khỏi nhà được, chuyển về đều sẽ chết, Mạt Mạt chỉ có thể để Vân Kiến đi xem một chút, tưới ít nước, chờ thời tiết ấm áp hơn chút rồi mới chuyển.
Nhà của giáo sư Lý không thu hồi lại mà để cho con gái, đồ trong nhà đều để lại cho con gái.
Bên này Mạt Mạt thấy sắp sinh rồi, mỗi ngày Trang Triều Dương đều sẽ gọi điện thoại tới, chỉ cần bên phía Mạt Mạt có động tĩnh, anh sẽ xin nghỉ phép để về.
Càng gần tới ngày sinh, Mạt Mat càng muốn đi lại nhiều hơn một chút, hai lần trước Mạt Mạt sinh rất thuận lợi, nhưng lần này Mạt Mạt có cảm giác, sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Mạt Mạt chỉ có thể đi lại nhiều hơn chút, hy vọng có thể thuận lợi sinh con.
Tháng ba ở thủ đô ấm áp hơn so với tháng ba ở Dương Thành, năm nay mùa xuân tới sớm, mới mấy ngày, tuyết bên ngoài đã tan rồi, trong lúc tan chảy ra, người ta sẽ ngạc nhiên phát hiện, có những mầm cỏ ngoan cường đã nhú lên, hiện ra sự kỳ tích của sinh mệnh.
Mạt Mạt xuống lầu tản bộ, hít lấy khí trời tươi mới, nói thật, Mạt Mạt không thích bệnh viện, không chỉ là vì mùi nước khử trùng của bệnh viện, còn có không gian trong bệnh viện, đều sẽ khiến cho người ta cảm thấy bí bách. Mat Mat ngôi trên đệm lót, ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, hưởng thụ sự yên bình khó có được.
Miêu Tình xem thời gian, đỡ con gái ngồi dậy: "Đã nửa tiếng rồi, chúng ta về thôi."
Mạt Mạt đặt đầu xuống, chống người lên: "Vâng."
Miêu Tình đỡ con gái đi từ từ, còn chưa tới cửa chính, Hướng Hoa tới, Mạt Mạt nhìn hai mắt Hướng Hoa đỏ lên, trong lòng hơi hồi hộp một chút, vội vàng che lấy bụng đứng ra xa.
Hôm nay Chu Tiếu xuất viện, xách túi trong tay, đang đi cùng mẹ Chu ra cửa chính, Hướng Hoa lập tức xông đến, cho cô ta một cái bạt tai.
Chu Tiếu bị đánh cho choáng váng, mọi người xung quanh đều sửng sốt, vẫn là mẹ Chu Tiếu kịp phản ứng, đẩy Hướng Hoa giống như đang phát điên ra: "Thằng khốn nạn này, mày làm gì vậy?"
Hướng Hoa đỏ mắt lên, trong miệng đều là mùi rượu, còn ợ rượu lên, mẹ Chu lùi về phía sau một bước, Hướng Hoa uống rượu, lại còn uống không ít.
Bây giờ trong đầu Hướng Hoa đều là hình ảnh bạn bè cười đùa, trêu chọc anh ta có một cô vợ mà cũng không trị được, bây giờ bởi vì Chu Tiếu nên anh ta đã trở thành trò cười rồi.
Mấy ngày nay Hướng Hoa ở công ty cũng không thuận lợi, tất cả mọi người không ủng hộ anh ta, lời của anh ta giống như đánh rắm vậy, mỗi lần họp, anh ta nói xong, không ai phản ứng, trong lòng anh ta uất ức, rõ ràng anh ta mới là chủ tịch công ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận