Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1021. Sửa đường 1

Chương 1021. Sửa đường 1Chương 1021. Sửa đường 1
Sửa đường 1
Ngày thứ ba Thẩm Triết đã giao két sắt đến dạy cho Mạt Mạt dùng thế nào. Buổi tối, Mạt Mạt đã mang hết trang sức và đồ đáng giá bỏ hết vào trong két sắt.
Bên ngoài nhà Mạt Mạt chỉ còn cuốn sổ tiết kiệm của Trang Triều Dương đưa, còn có một chút tiền mặt.
Tủ áo của nhà Mạt Mạt có thể tháo dỡ, vừa hay để két sắt vào trong, đóng tủ lại, không có gì khác biệt với ngày xưa.
Tủ két sắt đến rồi, trọng tâm của Mạt Mạt đặt vào cái bụng, mấy ngày tiếp theo tâm trạng đã tốt hơn rất nhiều.
Anh Triệu có thể xuống giường rồi, vết thương cũng lành rất nhanh, Trang Triều Dương và Liên Thanh Bách cũng nghỉ phép rồi.
Trang Triều Dương trở về, phát hiện cái két sắt nhưng không hỏi gì cả, đưa bàn tay lớn so sờ cái bụng của vợ mình: "Đứa bé đã cử động chưa?"
Mạt Mạt cúi đầu xuống nhìn đôi mắt đầy dịu dàng của Trang Triều Dương, rúc vào trong lòng của anh: "Cử động rồi, ngày nào cũng động đậy, là một đứa trẻ rất hiếu động, đáng tiếc nhìn kích thước của cái bụng thì lần này vẫn chỉ có một đứa!"
Trang Triều Dương dùng cánh tay vững chãi ôm lấy vợ: "Một đứa tốt, một đứa an toàn."
Mạt Mạt hỏi: "Sao anh không đòi có con gái nữa?"
Trang Triều Dương lấy cằm dụi dụi tóc của vợ: "Không đòi nữa, con gái con trai đều như nhau, nó đến thì đều là con của chúng ta, trễ lắm rồi, em đi nghỉ ngơi đi."
Đúng là Mạt Mạt đã buồn ngủ rồi, cô ngáp một cái: "Ừ."
Mạt Mạt nhanh chóng ngủ thiếp đi, Trang Triều Dương hôn lên trán của vợ, lần này anh nhìn thấy cái két sắt, cuối cùng trong lòng cũng an tâm rồi, anh ôm chặt vợ, vợ là của anh, đời đời kiếp kiếp đều như vậy.
Triệu Tuệ ở Thủ Đô, Liên Thanh Bách cũng nghỉ phép, các con nhà họ Liên đã lâu rồi không tụ họp lại nên mượn cơ hội ngày chủ nhật này tụ họp lại với nhau.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đã lâu lắm roi Mat Mat không gặp Thanh Nghĩa, bây giờ Thanh Nghĩa có phép cũng không ở nhà mà chạy khắp nơi, Mạt Mạt đã từng đến tiệm mì của Thanh Nghĩa, khách khứa vô cùng đông đúc.
Tiệm mì của Thanh Nghĩa có bao bì của riêng mình, những thứ này đều lấy ý tưởng từ tiệm của Hướng Hoa, mở cửa tiệm bao lâu nay, đừng nói chứ cũng có được một chút xíu danh tiếng.
Khởi Hàng đến nhà cũng không biết nữa, mỗi ngày chỉ ở trong tiệm, đừng thấy hiện tại chỉ có một cửa tiệm, neu mở thành công thì con đường sau này sẽ dễ đi hơn rất nhiều, hai người họ rất coi trọng tiệm mì đầu tiên này.
Thanh Nghĩa vẫn là người đến trễ nhất, ngồi xuống uống liền hai ly nước, Liên Thanh Bách lại chuyền cho cậu một ly: "Người bận rộn! Muốn gặp mặt em khó thật đó!"
Liên Thanh Bách không muốn làm phiền em gái và em rể nên muốn đến nhà của Thanh Nghĩa, đi hai lần đầu vẫn ổn, sau đó Thanh Nghĩa cứ không ở nhà, em trai không ở nhà, anh ấy cũng ngại đến nữa, chỉ cần được nghỉ phép sẽ ở lì trong trường học.
Thanh Nghĩa lau mồ hôi trên trán: "Bây giờ em chỉ muốn mình có thể phân thân ra thôi! Em vừa mới đi nhận hàng về, anh cả, anh đừng có trêu chọc em nữa."
Liên Thanh Bách: "Em bận rộn như vậy, không cần đi học hả?"
Thanh Nghĩa: "Học chứ, nhưng mà gần đây đúng là xin nghỉ hơi dày đặc, em cũng đang nhức đầu đây!"
Mạt Mạt: "Em nên tìm một người đáng tin cậy đi giúp em làm, chứ không phải chuyện gì em cũng đích thân đi lo liệu, một mình em làm việc cũng có giới hạn, tìm một người thích hợp em cũng sẽ thoải mái hơn, cũng có hiệu quả hơn."
Thanh Nghĩa: "Giáo sư cũng nói như vậy nhưng mà em vẫn chưa gặp được người đó, ở đây đều là người trong nhà, em cũng không có gì phải giấu diếm, chị, mọi người đoán tiệm mì của em một tháng có thể kiểm được bao nhiêu? Em nói là tiên lời đó."
Liên Thanh Bách biết anh vợ cũng đang buôn bán, Dương Thành không nhộn nhịp như Thủ Đô nên đã nói nhiều hơn năm trăm: "Một ngàn rưỡi?"
Thanh Nghĩa trừng mắt: "Anh cũng quá xem thường em trai mình rồi, tiệm mì của em gần khu chợ rộng lớn đó, là nơi có lưu lượng người nhiều nhất, hơn nữa em còn biết buôn bán sỉ một chút nữa."
Mạt Mạt giơ ra một ngón tay: "Mười ngàn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận