Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 541. Người đáng yêu nhất 1

Chương 541. Người đáng yêu nhất 1Chương 541. Người đáng yêu nhất 1
Ngày hôm sau Mạt Mạt đến nhà họ Khâu, không dám lấy đồ từ trong không gian, bây giờ thỉnh thoảng ông nội Khâu sẽ gặp ông ngoại, ngộ nhỡ nói lộ ra miệng thì nguy.
May mà nhà ông ngoại không thiếu thỏ hoang, đây là Trang Triều Lộ mang tới, bởi vì trời vẫn luôn mưa to nên thỏ không ở trong hang, bắt được rất nhiều.
Mạt Mạt cầm hai con thỏ đến, cũng không dám ở lâu, nói một lúc rồi trở về, sợ đứa nhỏ tỉnh dậy tìm cô.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Sâm đưa Mạt Mạt về đại viện, trên đường trở ve khắp nơi đều là vũng nước, cống rãnh hai bên đều là nước, đường không dễ đi chút nào, buổi trưa mới đến đại viện.
Trong đại viện cũng có nước đọng, Mạt Mạt cẩn thận xuống xe, bế đứa nhỏ, Lâm Sâm nói: "Cô lên lầu trước đi, đồ đạc trên xe tôi mang lên cho."
Mạt Mạt cảm tạ: "Anh Lâm, vất vả cho anh rồi."
"Khách khí với tôi làm cái gì, nhanh lên, bên ngoài đang mưa nữa."
"Ai"
Mạt Mạt về nhà, trong nhà sạch sẽ, Trang Triều Dương này, có bệnh thích sạch sẽ từ nhỏ, cho dù anh đang mệt mỏi cũng phải thu dọn nhà sạch sẽ.
Vốn dĩ Mạt Mạt cho rằng trong nhà sẽ có hơi ẩm ướt, không nghĩ tới vô cùng khô ráo, nhìn thoáng qua nhà bếp, bếp lò vẫn đang bật.
Mạt Mạt cầm về không ít đồ, giống như là dọn nhà vậy, Lâm Sâm chuyển ba chuyến mới xong: "Cô về tới nhà bình an rồi, tôi cũng phải trở về đây."
"Ở lại ăn xong hãng đi."
Lâm Sâm chỉ bầu trời ngoài cửa sổ: "Hình như sắp mưa to rồi, tôi phải mau chóng chạy về, bữa cơm này cứ nợ lại trước, đợi vợ chồng hai người về thành phố, mời tôi ăn một bữa ở quán cơm quốc doanh."
Mạt Mạt vui vẻ đáp ứng: "Được, trở về nhất định sẽ mời anh."
Trên xe của Lâm Sâm có lương khô, Điền Tình sợ đường không dễ đi, buổi trưa không về được nên đã chuẩn bị, Lâm Sâm đổ nước vào trong bình rồi đi.
Mạt Mạt đóng cửa bằng một tay, Tùng Nhân nằm trong ngực đã thức dậy: "Tùng Nhân, về đến nhà rồi, chúng ta về nhà rồi."
MA am
Mạt Mạt cười: "Nhất định là đói bụng rồi, chờ mẹ cho con ăn, xong con lại ngoan ngoãn ngủ một lúc, để cho mẹ dễ thu dọn nhà cửa nha."
HA am
Mạt Mạt hôn Tùng Nhân một cái, bế đứa nhỏ lên cho bú, đứa nhỏ vừa đầy tháng, ăn no rồi lại buồn ngủ, Mạt Mạt ngâm nga khúc hát, không bao lâu đã ngủ mất, Mạt Mạt cẩn thận đặt đứa nhỏ lên giường, xác định đứa nhỏ thật sự đã ngủ rồi, mới đi thu dọn đồ đạc.
Mạt Mạt xách lương thực tới nhà bếp, cái lu lớn bên trong nhà bếp đều là lương thực, có khẩu phần hai tháng của cô, còn có lương thực đã tiết kiệm từ trước, lương thực thật đúng là nhiều.
Lương thực trong tay Mạt Mạt không có chỗ để, lại ôm ra ngoài, bỏ vào tu trong phòng khách.
Mạt Mạt đếm lại thực phẩm phụ, 5 cân bánh ngọt, hai lọ đồ hộp, năm thước vải, 50 quả trứng gà, khoảng 2 cân thịt, một con gà rừng, hai con thỏ, một bó miến, còn có mấy quả táo.
Mạt Mạt biết Trang Triều Dương sẽ không đi xác nhận lại, đây là cơ hội quá hiếm có, cô lấy từ trong không gian ra 10 cân thịt khô, 5 cân thịt nạc, 6 quả táo, 2 cân nho khô, lại lén chuyển một chút hủ tiếu.
Mạt Mạt thu dọn xong, cũng mệt mỏi, buổi trưa gặm một quả táo, về giường ôm Tùng Nhân đi ngủ.
Buổi chiều mưa to ào ào, bất chợt "thùng thùng" có người gõ cửa, Mạt Mạt rón rén xuống giường, mở cửa, vui vẻ nói: "Đại Mỹ, cô đến đây lúc nào vậy?"
Triệu Đại Mỹ cầm trứng gà đi vào: "Tháng năm tôi đã đến rồi, cho cô trứng gà."
Mạt Mạt: "Mau vào đi."
Triệu Đại Mỹ hỏi: "Đứa nhỏ đâu? Sao tôi không thấy?"
"Tùng Nhân đang ngủ, Đại Hải đâu?"
Triệu Đại Mỹ nói: "Cũng đang ngủ ở nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận