Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1351. Khó Xử 1

Chương 1351. Khó Xử 1Chương 1351. Khó Xử 1
Mạt Mạt và Trang Triều Lộ khóa cửa nhà mới, cách không xa nên cũng không lái xe mà Triều Dương để lại, hai người đi bộ tới nhà máy.
Mạt Mạt đến nhà máy, Tùng Nhân đang cười lớn suồng si Mat Mạt đi lên trước mấy bước, Tùng Nhân đang cười nhạo Khởi Hàng!"Anh Khởi Hàng, anh đang muốn làm gấu trúc hả? Mắt anh cũng sưng quá đó."
Khởi Hàng nghiến răng súy xoa,'Em đã cười hơn nửa tiếng rồi, đừng có mà cười chết đó."
Khởi Hàng vừa nói xong, khuôn sắt của Triều Dương đập một cái, đầu của Khởi Hàng suýt chút nữa là đập vào bàn, Trang Triêu Dương híp đôi mắt,'Sau này nhớ lấy điều gì nên nói điều gì không nên nói."
Người làm cha làm mẹ, không thích nghe đến từ chết chóc gì đó, ánh mắt Trang Triều Dương rất nguy hiểm.
Khởi Hàng vội vàng bụm miệng, khiến Tùng Nhân cười càng điên cuồng hơn, tức quá đi thôi, đây gọi là cái gì chứ, Tùng Nhân đang y vào có cậu ở đây mới bắt nạt cậu ấy, bắt nạt cậu ấy!
Khởi Hàng cảm thấy bản thân mình là người đáng thương nhất, bị đứa em họ mười mấy tuổi bắt nạt chắc cũng chẳng còn ai khác nữa.
Mat Mạt phì cười, Trang Triều Dương bao che cho con nhu vay nhung Mat Mat vUa vao phong nhin một cái, bị đôi mắt gấu trúc của Khởi Hàng dọa cho hết hồn, tím bầm hết cả, Khởi Hàng vẫn nghênh ngang đi làm như thế này, da mặt đúng là dày mà.
Trang Triều Lộ cũng ngại chẳng kể với Mạt Mạt, mất mặt, cái thằng ranh Khởi Hàng này không thấy mất mặt vì đánh nhau mà ngược lại còn cảm thấy vinh quang, cô ấy sao lại sinh ra đứa con thích bị đánh như vậy chứt
Tùng Nhân thấy mẹ thì cười ha ha,'Mẹ, anh họ bị chị dâu đánh đó."
Khởi Hàng nghe thấy xưng hô của Tùng Nhân, cảm thấy rất hài lòng, rộng lượng không tính toán với Tùng Nhân nữa.
Mạt Mạt nhìn khóe môi cong lên của Khởi Hàng, câm nín, quả nhiên là thích bị đánh mà.
Trang Triều Lộ mắt không thấy thì tim không phiền,"Cũng không còn sớm nữa, đi thôi, ăn cơm."
Khởi Hàng đứng dậy,'Đúng, đi thôi đi thôi, cháu đặt nhà hàng rồi, đồ ăn chắc đã đưa lên hết rồi, nhanh đi thôi."
Mạt Mạt nhìn Khởi Hàng là người đầu tiên xông ra ngoài, rồi lại nhìn thấy nhân viên làm ra vẻ chẳng có gì lạ lâm, được lắm, Khởi Hàng như vậy là bị đánh chẳng ít, mọi người đều đã thấy quá quen rồi.
Mạt Mạt từ miệng Trang Triều Lộ biết được, Khởi Hàng tuy rằng bị đánh, nhưng kết quả lại khả quan, Khởi Hàng đã quang minh chính đại dùng thân phận bạn trai để xuất hiện rồi, đương nhiên là tự phong nhưng hiển nhiên đã có tiến triển rồi.
Cả nhà Mạt Mạt đến nhà hàng, Mạt Mạt nhìn thấy Từ Lị trong sảnh, ngồi đối diện Từ Lị chính là Kỳ Dung, không biết Kỳ Dung nói gì mà Từ Lị nghiêm túc ngồi nghe, sau đó cười ngốc nghếch.
Mạt Mạt dừng bước chân, quan sát kĩ càng ánh mắt của Kỳ Dung, tuy rằng nhìn có vẻ ngầu ngầu, nhưng ánh mắt đều ở trên người Từ Lị, Từ Lị liên tục nói chuyện, Kỳ Dung im lặng nhìn, thỉnh thoảng còn gắp đồ ăn cho Từ Lị, chăm sóc rất chu đáo.
Mạt Mạt nhấc chân, sau đó lại đặt xuống, cô là bạn bè có thể giúp Từ Lị trấn giữ, nhưng không thể lúc nào cũng nghĩ hộ cho Từ Lị, Từ Lị cũng có lựa chọn của riêng bản thân mình, cô không thể cho rằng suy nghĩ của cô chính là của Từ Lị được, Từ Lị đã trưởng thành rồi, có phán đoán của riêng mình, bây giờ điêu Mạt Mạt có thể làm, chính là một lần nữa trấn giữ cho Từ Lị, xác nhận xem Kỳ Dung có thật lòng không.
Kỳ Dung nhìn thấy Mạt Mạt, nói với Từ Lị một tiếng, Từ Lị quay đầu lại, ban đầu thì ngẩn ra, ánh mắt hơi trốn tránh, sau đó lại kiên định trở lại, nói với Kỳ Dung một tiếng rồi đi lại về phía Mạt Mạt.
Trang Triều Lộ,"Người quen hả?"
Mạt Mạt gật đầu,'Dạ, bạn em, chị, chị lên trước đi"
Trang Triều Lộ gật đầu,'Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận