Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 445. Thay đổi quá nhanh 1

Chương 445. Thay đổi quá nhanh 1Chương 445. Thay đổi quá nhanh 1
Thay đổi quá nhanh 1
"Người nhà còn chưa tới, Đổng Hàng và cha anh ấy tới trước, cha anh ấy là Đổng Cần, là sư đoàn trưởng mới."
Mạt Mạt: "Ý anh là Y Y sẽ đến à?"
Trang Triều Dương vừa thu dọn bát đũa vừa nói: "Ừ, đoán chừng trong hai ngày này, bên này bàn giao xong bọn họ sẽ tới."
"Tốt quá, em có thể gặp cô ấy trước khi về Dương Thành."
"Chắc thế."
"Khởi Hàng thì sao, hôm nay Khởi Hàng gia nhập đội thế nào!"
"Không tệ lắm, thằng nhóc này thích ứng rất nhanh, trước khi về anh ghé qua xem, nó đã cùng lớp hòa làm một thể rồi."
"Tốt đấy."
Trang Triều Dương rửa bát xong thì Triệu Hiên và Te Hồng đến, Triệu Hiên nói: "Mạt Mat làm phiền cô trông nom Tề Hồng."
"Không phiền đâu."
Sau khi Triệu Hiên và Trang Triều Dương rời đi, Tê Hồng đắc thắng nói: "Tôi đã nói Triệu Hiên sẽ đồng ý mà!"
"Cả đời này Triệu Hiên bị cô ăn sạch rồi." Te Hồng bất lực: "Sao cô không nói anh ay quản tôi cả đời?"
"Đó là vì cô thiếu đòn, cả ngày hấp ta hấp tấp, nhìn không giống bà bầu."
Tê Hồng le lưỡi: "Tại đứa bé này ngoan quá đấy chứ, tôi hoàn toàn không có phản ứng gì, không trách tôi được!"
Mạt Mạt mím môi, sao cô lại cảm thấy Tề Hồng đang khoe khoang nhỉ!
Mạt Mạt và Tề Hồng nói chuyện một lúc, chị Vương cầm danh sách đã viết và khiêm tốn đưa cho Mạt Mạt: "Chữ con chị hơi xấu."
Mạt Mạt mở tờ giấy ra, mắt sáng lên: "Chị dâu, chị khiêm tốn quá, chữ viết của Tiểu Mãnh rất đẹp."
"Hai vợ chồng chị không có văn hoá, sau này chồng chị có học một chút, chữ cũng không khá hơn là bao."
Tê Hồng cầm lấy xem qua: "Thật sự rất đẹp, viết đẹp hơn em nhiều."
Chị Vương cười nói: "Cũng không biết nó học theo ai nữa, đọc sách cũng tốt, đáng tiếc hiện tại không có trường học."
Mạt Mạt cầm lấy danh sách: "Lớp học sẽ không đình chỉ vĩnh viễn, mấy năm nữa nhất định sẽ mở lại.”
Chị Vương: "Thật sao?"
"Thật đấy, nào khai giảng chị dâu phải cho Tiểu Mãnh tiếp tục lên lớp, đứa trẻ này học được đấy." Chị Vương đã chịu đủ khổ vì không được đi học, chị ấy biết tâm quan trọng của việc được học hành: "Chỉ cần các lớp học được mở lại, chị nhất định sẽ cho nó đi học. Mạt Mạt, em tính toán xem bao nhiêu tiền? Chị đưa tiên cho em."
Mạt Mạt liếc nhìn danh sách: "Chị dâu, chị không cần đưa cho em trước đâu, em mua về chị đưa sau cũng được."
Chị Vương lấy lại tiền, để lại phiếu: "Đây là phiếu chị dành dụm mấy tháng nay, không biết có đủ không, nếu không đủ thì không cần mua nữa."
"Vâng."
Mạt Mạt nhận phiếu, chị Vương nói chuyện một lúc rồi cùng Tê Hồng rời đi.
Sau trận tuyết đầu mùa, trời còn chưa quang, tuyết lại rơi hai ngày liên tiếp, thời tiết trở nên lạnh hơn. Triệu Đại Mỹ cũng kết thúc chuyến đi thăm người thân, vui vẻ trở về quê hương, lần sau quay lại sẽ sống ở đây.
Khi Triệu Đại Mỹ đi, Mạt Mạt và Tề Hồng cùng nhau đi tiễn, Mạt Mạt đợi xe đi xa mới quay về.
Tê Hồng còn đang suy nghĩ về chuyện Hà Liễu: "Cô ta thật sự không quấy rầy anh cô nữa à?"
Mạt Mạt quấn chặt khăn quàng cổ: "Hôm qua tôi đến nhà chị dâu ăn cơm đã hỏi anh trai rồi, anh ấy nói đã lâu không gặp Hà Liễu."
Tê Hồng kinh ngạc: "Cô ta thật sự từ bỏ anh trai của cô hả? Mặt trời thật sự mọc ở phía tây rồi." "Đừng đoán mò nữa, cô ta có ý đồ gì thì chúng ta sớm muộn cũng sẽ biết thôi."
"Cô nói đúng."
Hai người vừa nói chuyện vừa đi về khu nhà, Tề Hồng uể oải đi thẳng về nhà.
Mạt Mạt lên lầu, có một anh quân nhân mặc quân phục đứng ở cửa, đưa lưng về phía Mạt Mạt. Thanh Nhân nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại: "Chị."
"Thanh Nhân, em gầy đi rất nhiều rồi, vừa rồi chị nhìn thấy rất quen mắt mà lại không dám nhận."
Thanh Nhân đưa tay ra phủi tuyết cho chị gái, nói: "Nhiệm vụ huấn luyện quân nhân mới nặng nề, thức ăn không ngon bằng ở nhà nên em đương nhiên sẽ bị giảm cân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận