Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 106. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 2

Chương 106. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 2Chương 106. Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 2
Hướng Triều Dương thiết kế bẫy! 2
Trong mắt Thanh Nghĩa có chút không nỡ: "Vậy bây giờ chúng ta mang trả lại à?"
Mat Mạt cười: "Đồ đã mang về nhà đây rồi, làm sao mà mang trả lại được chứ? Thanh Nhân đem táo đi rửa đi, ba đứa chia nhau mà ăn."
Thanh Nhân nhận lấy táo rồi hỏi: "Chị, chị không ăn à?"
"Chị không ăn đâu. Sáng nay chị đã ăn hai quả rồi."
Lúc này Thanh Nhân mới tin Mạt Mạt, cầm táo rửa sạch rồi chia làm ba phần, ba anh em chia nhau ăn.
Mấy thứ đồ vật còn lại Mạt Mạt cũng không cất đi, cứ để ở trên bàn, buổi tối mẹ về còn phải để cho mẹ xem một lần nữa.
Mạt Mạt trở về phòng nằm, suy nghĩ một chút lại lấy đồng hồ ra, giơ lên trước mắt nhìn, sau đó lại bực bội ném trở lại vào trong không gian, trùm chăn kín đầu. Đúng là không có tiền đồ mà, mày còn nhớ đến anh ấy làm gì nữa chứ? Anh ấy cũng không viết thư cho mày, Liên Mạt Mạt, mày đừng có suy nghĩ nữa.
Văn phòng bộ đội, Hướng Triều Dương đang nhìn chằm chằm vào tờ lịch, sờ sờ lỗ tai có hơi nóng lên. Nhất định là cô đang măng anh rôi.
Anh cũng muốn viết thư lắm, nhưng mà bộ đội điêu động, chưa đến quân khu mới thì bọn họ không được phép liên lạc với bên ngoài.
Hướng Triều Dương có chút buồn bực, anh không nghĩ tới động tác của anh rể lại nhanh đến như vậy. Anh vừa mới trở về bộ đội thì mệnh lệnh bên trên đã truyền xuống, thậm chí còn chẳng dư ra một ngày nào để anh có thể viết thư được cho cô.
Hướng Triều Dương vừa nghĩ đến tính tình Mạt Mạt dễ mang thù, khó khăn lắm mới tạo ra được một chút ấn tượng tốt, phỏng chừng lúc này còn lại không còn bao nhiêu.
Khổng Á Kiệt vừa làm xong công việc quay trở về, Hướng Triều Dương hỏi: "Đã sắp xếp người nhà quân nhân lên xe hết rồi à?"
Khổng Á Kiệt Minh cởi mũ, ừng ực ừng ực uống nước: "Mệt chết tôi rồi, lên xe hết rồi."
Hướng Triều Dương nói: "Tối nay chúng ta tổ chức một cuộc họp, anh thông báo để mọi người trong doanh trại cùng chuẩn bị đi. Tôi đoán khoảng chừng hai ngày nữa thôi là chúng ta sẽ khởi hành rồi."
"Được, để lát nữa tôi sẽ đi thông báo."
Khổng Á Kiệt rũ mắt xuống rồi lại ngẩng đầu lên, cười ha hả hỏi: "Có một chuyện, tôi vẫn muốn hỏi cậu."
"Anh nói đi." "Có phải cậu coi trọng em gái của Liên Thanh Bách, cho nên mới đem danh ngạch vào học trường quân đội cho cậu ấy không?"
Hướng Triều Dương vẫn đang chờ Khổng Á Kiệt hỏi điều này, vẻ mặt nghiêm túc: "Đây là mệnh lệnh cấp trên đưa xuống, đã điểm danh Liên Thanh Bách. Trường quân đội cần nhân tài, các hạng mục của Liên Thanh Bách đều rất phù hợp, lại đã từng lập công, danh ngạch ngoại trừ cậu ấy ra thì không thể là ai khác được nữa. Chẳng lẽ chính ủy Khổng không cho là như vậy sao?”
Nếu như luận vê năng lực, quả thực Liên Thanh Bách rất xuất sắc, Khổng Á Kiệt không còn lời nào để nói. Nhưng anh ta cũng không tin Hướng Triều Dương hoàn toàn không có tâm tư riêng.
Ánh mắt Hướng Triều Dương sắc bén: 'Á Kiệt, anh là chính ủy, là người dẫn đầu tư tưởng của doanh trại chúng ta, tư tưởng không thể có vấn đề được."
Trong lòng Khổng Kiệt Minh lập tức trở nên hồi hộp, cười ha ha: "Tôi không có ý gì khác, tôi đi thông báo họp đây."
Hướng Triều Dương gọi Khổng Á Kiệt đang chuẩn bị bước đi lại: "Anh chờ một chút, chuyện danh ngạch trường quân đội của Liên Thanh Bách, nhất định không chỉ có mình anh nghĩ như vậy đâu. Tối nay lúc họp, tôi tránh hiềm nghi nên không tiện nói, anh lên nói đi, đem toàn bộ các chỉ tiêu và công lao của Liên Thanh Bách từ khi nhập ngũ cho đến nay nói hết một lần, để tôi xem còn ai không phục nữa."
Khổng Á Kiệt tái mặt, mẹ kiếp, Hướng Triều Dương thật sự quá đen. Cậu ta biết rõ là anh ta và Hứa Thành có ý kiến, còn bảo anh ta chủ trì. Hôm nay anh ta đứng ra chủ trì, sau này nếu dám nhắc tới việc này nữa, còn không phải sẽ có tội danh tư tưởng có vấn đề rơi xuống đầu sao?
Hướng Triều Dương làm như không thấy sắc mặt Khổng Á Kiệt, hỏi lại: "Sao thế, có vấn đề gì à?"
Khổng Á Kiệt bây giờ cho dù có gãy răng cũng phải nuốt vào trong bụng: "Không có vấn đề gì hết."
"Vậy thì tốt rồi, tôi tin tưởng vào năng lực của anh."
Khổng Á Kiệt thiếu chút nữa đã chửi ầm lên. Năng lực con mẹ nó chứ, rõ ràng cậu ta vẫn đang chờ ông đây chui đầu vào bẫy! Khó trách mấy ngày nay anh ta thả ra không ít lời đồn đãi nhưng Hướng Triêu Dương đều làm như không thấy, thì ra người ta còn có chiêu cao tay hơn đang chờ anh ta phía saul
Bạn cần đăng nhập để bình luận