Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 768. Tâm tư 2

Chương 768. Tâm tư 2Chương 768. Tâm tư 2
Ông chủ đối mặt với số tiền lớn, một chút phản ứng cũng không có, nhìn người tới nơi này, mỗi người đều mua không ít, tập mãi thành thói quen rồi.
Đồ đạc không ít, bởi vì có quen người ở nhà ga, nên gửi vận chuyển yên tâm, trực tiếp gửi vận chuyển về.
Buổi trưa cả nhà ăn cơm ở một tiệm hải sản, bữa cơm này Mạt Mạt mời.
Buổi trưa bọn nhỏ cũng không ngủ, còn muốn đến tạp hoá ngõ hẻm, buổi sáng bọn họ vẫn luôn ở trong cửa hàng điện tử, buổi chiêu muốn đi dạo chơi ở những cửa hàng khác.
Tạp hoá ngõ hẻm rất dài, phía trước cửa hàng cũng nhiều, có chút giống chợ thương mại sau này, trong ngõ nhỏ cái gì cũng bán, quần áo, đồ dùng, đồ ăn.
Khởi Thăng mua bút máy, Khởi Hàng mua một số đồ mới mẻ.
Con gái thì thích nhất là quần áo, ở trong cửa hàng quần áo không ra ngoài, quần áo đều tới từ thành phố G, có rất nhiều váy.
Váy liền là chủ yếu, ở đây màu sắc của váy tươi đẹp hơn một chút, có một số thì chiết eo, chỗ chiết eo thì có đồ trang sức, đai lưng hoặc là tơ lụa.
Mạt Mạt liếc một cái đã thích chiếc váy dài chiết eo trăng xanh đan xen, sờ vào thì là chất vải tốt, Mạt Mạt động tâm rồi.
Chị gái bán quần áo cười: "Cô gái thích à? Thích thì không đắt, ở chỗ này của chị đều là giá thực rồi, 21 đồng một chiếc, toàn bộ đều là 21 đồng."
Mạt Mạt bó tay rồi, 20 còn không đắt? Mạt Mạt trả giá: "15."
Chị gái lắc đầu: "Cô gái à, chiếc váy này mà em cầm về phương Bắc, em bán 30 cũng có người muốn, 20 nhé, không thể thấp hơn được nữa."
"Chị à, em có thể mua nhiều, cũng không phải chỉ một cái, chị nhìn chúng em xem. Chúng em thật lòng muốn mua..."
Chị gái nghĩ một chút, quả thực là vậy, váy ở chỗ này của bọn họ rất thịnh hành, đi vào trong là phải dè dặt hơn nhiều, nhưng chị ta lấy không ít hàng, cuối cùng đồng ý với giá tiền mà Mạt Mạt nói.
Mạt Mạt cong mắt, mua một lúc sáu cái, cô cho Triệu Tuệ, Lưu Miểu, Mộng Nhiễm, Tề Hồng mỗi người một cái, bản thân thì mua hai cái.
Tiểu Vũ cũng đến độ tuổi thích chưng diện, trong túi con bé cũng có tiền, tiền lì xì đều ở trong tay cô bé, cũng không cần mẹ mua, hỏi ý kiến Mạt Mạt, tự mua hai chiếc.
Trang Triều Lộ nhìn thấy cũng động tâm, mua hai cái thì cô ấy có thể mặc.
Về phần Bàng Linh thì thôi đi, có đánh chết cô ấy cũng sẽ không mặc váy đâu. Bên này mua quân áo xong, thì đi xem giày, giày cao gót, Ở niên đại này không có cao ngất ngưởng hay là gót nhỏ, g niên đại này giày cao gót đều là gót thô, với lại cao nhất cũng chỉ 5 phân.
Mạt Mạt chọn một đôi màu trắng, lại chọn một đôi màu đen, màu trắng đen dễ phối quần áo.
Bắt đầu vào năm 1978 là Mạt Mạt vui vẻ nhất, cuối cùng cũng có thể đẹp rồi, cô cũng không thích, nữ chính trong tiểu thuyết, rõ ràng có tài sản, có tiền, có thể mặc đẹp gọn gàng, nhất định phải ăn mặc rất quê mùa, để cho người ta bắt nạt.
Tạp hoá ngõ hẻm còn có quần áo của trẻ con, Mạt Mạt cũng mua không ít, Mạt Mạt cảm giác, hành trình tới phương Nam lần này quá đáng giá.
Trở lại nhà nghỉ, trong tay mỗi người đều xách theo túi, nhân viên phục vụ cũng không cảm thấy kinh ngạc nữa rồi, ngược lại rất kiêu ngạo, nhìn xem, thành phố F của bọn họ sầm uất cỡ nào.
Lần này mấy người Mạt Mạt không đến tòa nhà bách hóa, đồ đạc mua cũng đủ rồi, mọi người bắt đầu đi dạo chơi ở thành phố E.
Đầu tiên đoàn người Mạt Mạt đến bến cảng, tàu thuyền đánh bắt cá ở bến cảng không ít, có hàng tươi mới vừa mới đánh lên, trực tiếp ngồi xổm ở bờ rao hàng, giá cả thì rất rẻ.
Mạt Mạt nhìn chằm chằm tôm lớn một lúc, đáng tiếc không có cách đưa về, bây giờ chi phí giữ tươi mới quá cao, chỉ có công ty mua bán mới có thể gánh chịu được, tư nhân nếu muốn mang hộ, người ta cũng không thèm để ý tới.
Mạt Mạt có suy nghĩ dùng không gian, nhìn thoáng qua bọn nhỏ, dự định xong rồi, sáng mau dậy thật sớm, cô nhất định phải mua về một ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận