Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 274. Chuyện lớn 2

Chương 274. Chuyện lớn 2Chương 274. Chuyện lớn 2
Chuyện lớn 2
Chuyến về nông thôn lần này không chỉ là để giảm thiểu áp lực cho thành phố mà còn làm cho thành phố yên ổn hơn rất nhiều, bởi vì thành phần tham gia vào hồng vệ binh đều là học sinh sinh viên. Bọn họ đi rồi, có rất nhiều người vui mừng hớn hở, chỉ thiếu nước đánh chiêng đánh trống đốt pháo nữa mà thôi.
Đương nhiên, có người vui thì cũng có kẻ buồn, không phải ai cũng nguyện ý rời đi như vậy, nhưng lại không thể không đi. Thời buổi hiện nay nhà ai cũng đông con hết, đã đến lúc để biết được ai là đứa con được yêu quý nhất trong nhà.
Đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều ngốc cả, ai mà không phải là kẻ thông minh đâu. Cho dù không quá mẫn cảm với hướng gió thì cũng biết rằng nông thôn không phải là một nơi tốt để đi.
Gia đình Triệu Tuệ không cần phải lo lắng, các anh trai đều làm việc, có công việc chính thức rồi nên không cần phải tham gia nữa.
Tiền Y Y đến đây là hy vọng Mạt Mạt hỗ trợ, đương nhiên Mạt Mạt sẽ đáp ứng. Lúc Mạt Mạt tiễn cô ấy đi, Thanh Nghĩa rất lo lắng: "Chị à, ở nông thôn vất vả như vậy, liệu cô ấy có làm được không?"
Mạt Mạt: "Em đánh giá thấp Y Y rồi đấy, khả năng thích ứng của cô ấy rất mạnh." "Chị, chị nói xem, cuộc sống như thế này đến bao giờ mới kết thúc đây."
Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám: "Sẽ qua thôi."
Thanh Nghĩa ừm một tiếng, tâm tình có vẻ phiền muộn. Mạt Mạt cũng không quá để ý, cho rằng thằng nhóc này không nỡ rời xa Y Y thôi, nào ngờ đâu thằng nhóc này sẽ gây ra một chuyện lớn!
Ngày hôm sau là ngày cặp song sinh phải đi kiểm tra sức khỏe, lúc đi là hai người cùng đi, nhưng không quá hai giờ sau, Thanh Nhân chạy tới tìm Mạt Mạt.
"Chị, chị có thấy Thanh Nghĩa ở đâu không?"
Mạt Mạt sửng sốt: "Không phải là nó đi kiểm tra sức khỏe với em à? Sao em lại chạy tới chỗ chị để tìm nó chứ?”
Thanh Nhân tức gần chết: "Bọn em cùng nhau đi vào, nhưng lúc em đi ra không thấy Thanh Nghĩa ở đâu cả. Hỏi người ta mãi mới biết được, thằng này đi vào rồi lại xoay người bỏ chạy, căn bản là không vào kiểm tra sức khỏe."
Mạt Mạt nghe vậy tim liền đập loạn nhịp, không xong rồi, vội vàng xin chủ nhiệm nghỉ: "Chị biết nó ở đâu rồi."
Thanh Nhân: "Ở đâu thế?"
Mạt Mạt lo lắng: "Đến nơi sẽ biết, đi nhanh đi."
"Được rồi."
Lúc hai chị em đến đầu đường, Thanh Nghĩa đã ngôi xổm Ở ngoài cửa. Mat Mat thở phào nhẹ nhõm, cũng may mà không đi vào: "Em mau đi kiểm tra sức khỏe cho chị."
Thanh Nghĩa vẫn cúi đầu không nhúc nhích, giọng nói Mạt Mạt lại cao hơn mấy phần: "Em điền đơn đăng ký xong rồi à?"
Thanh Nghĩa vẫn không nhúc nhích, im lặng chính là câu trả lời rõ ràng rồi.
Thanh Nhân trợn tròn mắt: "Chị, nó điên vào đơn gì thế?"
Mạt Mạt cắn răng: "Còn có thể là đơn gì nữa chứ, đơn xin về nông thôn."
Thanh Nhân lập tức kéo Thanh Nghĩa lên: "Em không chịu đi lính, vậy mà lại muốn về nông thôn, em muốn làm gì hả?"
Thanh Nghĩa rống lên: "Đột nhiên em không muốn đi lính nữa, không được sao?"
Thanh Nhân đấm một cái vào Thanh Nghĩa, Mạt Mạt vội vàng ngăn lại: "Em đánh nó làm gì hả?"
Thanh Nhân: "Em mà không đánh nó thì cha cũng đánh thôi, mà cha đánh thì chỉ có đánh gãy chân."
Mat Mạt đỡ Thanh Nghĩa lên: "Cho dù là em đánh thì cha chúng ta nhất định cũng sẽ đánh nữa, đừng có đứng ở chỗ này mất mặt, mau về nhà cho chị."
Thanh Nhân nóng nảy: "Chị, bây giờ chúng ta không thể về nhà được, chúng ta đi vào sửa lại tờ đơn đi. Em còn phải dẫn Thanh Nghĩa đi kiểm tra sức khỏe nữa. Kiểm tra sức khỏe không đợi người đâu, bỏ lỡ hôm nay roi thì nó cũng đừng hong đi báo danh gia nhập quân đội nữa."
Mạt Mạt nhìn thoáng qua Thanh Nghĩa, thở dài: "Thanh Nghĩa, chị không biết rốt cuộc là em đã nghĩ kỹ hay là nhất thời xúc động, chị hy vọng em có thể suy nghĩ thấu đáo, đừng để đến lúc đó rồi lại hối hận không kịp. Hiện tại quyền lựa chọn nằm trong tay em, em cứ suy nghĩ cho thật kỹ. Nếu như đi bộ đội, mặc dù sẽ chịu đựng rất nhiều năm, nhưng có cha, có anh cả, còn có quan hệ của Triều Dương nữa, tương lai của em nhất định sẽ không kém ai. Nhưng nếu như em đi về nông thôn thì đó chính là một cảnh tượng khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận