Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 818. Từ chức 2

Chương 818. Từ chức 2Chương 818. Từ chức 2
Mạt Mạt không hứng thú với cá chạch và lươn, dạo một vòng, mua ốc đồng, sò, cá trắm cỏ, còn có hai con trai sông lớn.
Làm sẵn vô cùng rẻ, một hào một cân, cá trắm cỏ thì đắt hơn chút, tám hào.
Mạt Mạt mua được con cá trắm cỏ nặng 4 cân, cả thảy hết 4 đồng.
Mạt Mạt lại mua thỏ, chuyến này thu hoạch được tương đối nhiều.
Buổi tối làm cá hấp, những thứ khác thì còn phải chờ nhả cát.
Hai ngày sau, Tiền Y Y đến tìm Mạt Mạt, cô ấy mặc quân phục, còn đi vòng vòng trước mặt Mạt Mạt: "Thế nào? Thấy được không?"
"Đẹp thì đẹp, nhưng cậu không nóng à?”
Tiên Y Y: "Tớ đã quen rồi, vì cậu nên tớ mới ở thêm một ngày đó."
Mạt Mạt kéo Y Y lên lầu, lấy ra chiếc váy: "Tặng cậu này, xem có thích không?"
Tiền Y Y đã mặc quân phục nửa năm rồi, đã sắp quên mất váy rồi, sờ chất liệu, ôm vào trong lòng, mặt mày hớn hở: "Thích, tớ đi thay ngay."
Dáng người Tiền YY đầy đặn một chút, mặc váy vào quá có sức hút, Mạt Mạt cúi đầu nhìn ngực mình, cô cũng là mẹ trẻ con mà, sao lại không tăng trưởng chứ.
Tiền Y Y xoay hai vòng: "Thế nào? Nhìn được không?”
Mạt Mạt tán thưởng từ trong tâm: "Đẹp."
Tiền Y Y vội vàng cởi ra, đổi lại quần áo, Mạt Mạt: "Sao cởi ra làm gì, mặc lại đi."
"Tớ ngại lắm, đã hơn mười năm rồi tớ không mặc váy."
Mạt Mạt hết nói nổi, đây là Tiền Y Y của mười mấy năm trước ngày nào cũng mặc váy hay sao?"
Tiền Y Y cất váy đi, chuyển chủ đề: "Thế nào, cùng tớ về đại viện thăm thú chứ?"
Mạt Mạt cười: "Dĩ nhiên là phải đi rồi."
Cô muốn đến thăm anh cả chị dâu, còn có hai vợ chồng Thanh Nhân.
Triệu Tuệ đã nghỉ từ lâu, đã sớm về đại viện rồi.
Y Y ở lại ăn cơm tối, hai người đã hẹn rồi, ngày mai cùng nhau trở vê.
Buổi tối Mạt Mạt tìm ra những thứ muốn cầm đi, buổi sáng dẫn Tùng Nhân và An An đi, Vân Kiến và Vân Bình không theo về.
Buổi trưa đến đại viện, Mạt Mạt và Y Y tách ra, Mạt Mạt đến nhà anh cả, Triệu Tuệ đang ở nhà.
Triệu Tuệ nói: "Lúc đầu chị muốn ở trong thành phố chờ em, nhưng Hạo Dương đánh nhau với người ta, chị chỉ có thể về trước để xử lý."
Hạo Dương xấu hổ gọi cô. Triệu Tuệ bắt đầu thì thâm: "Lúc con trai chưa lớn lên thì mỗi ngày đều ngóng trông nó lớn, bây giờ trưởng thành rồi, mỗi ngày đều gây hoạ."
Mạt Mạt rất đồng cảm: "Tùng Nhân cũng thế, em thường xuyên phải dẫn nó đi xin lỗi, vẫn là con gái tốt, dịu đàng."
Triệu Tuệ đồng ý: "Vẫn là con gái thì tốt."
Mạt Mạt nhìn Hạo Dương muốn chạy, lo lắng vội vàng gọi lại, lấy quần áo mua cho bọn nhỏ ra, quần áo mùa hè màu trắng xanh, da dẻ Hạo Dương trắng, mặc màu này là thích hợp nhất.
Triệu Tuệ ngại ngùng: "Lại bắt em tốn kém rồi, quần áo này không ít tiền đâu, lúc chị về đã mua cho nó một bộ, đòi chị 30 đồng đấy."
Mạt Mạt: "Đắt như vậy à, một bộ này của em 15 đồng"
Triệu Tuệ đau lòng rồi: "Sớm biết vậy thì bảo em cầm về hộ, có thể mua được hai bộ rồi."
Mạt Mạt đưa quần áo cho Hạo Dương: "Vật hiếm thì quý, ở Dương Thành quần áo ít, không giống như những nơi khác lái buôn nhỏ nhiều, giá cả cũng giảm rồi."
"Thảo nào có nhiều người muốn buôn bán như vậy, thật khiến cho người khác ao ước mà, anh cả chị còn không muốn làm, muốn từ chức nữa."
Quả thật lợi nhuận mà buôn bán đem lại rất hấp dẫn người khác, làm tốt thì trong một năm sẽ thành hộ có hàng vạn đồng, tiền trong tay Mạt Mạt còn không đủ nhìn đây này.
Triệu Tuệ cũng chỉ nói một chút, cái niên đại này thật sự có thể kiên quyết từ chức, thật sự không có bao nhiêu người đâu.
Triệu Tuệ đột nhiên nhắc tới nói: "Chị dâu Vương, bây giờ cũng rất được đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận