Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1405. Ràng buộc 1p

Chương 1405. Ràng buộc 1pChương 1405. Ràng buộc 1p
Mat Mạt và Từ Li trò chuyện, truyền thụ lại một ít kinh nghiệm của mình, ánh mắt liếc qua Mễ Mễ cũng đang chú ý, đứa nhỏ Mễ Mễ này vẫn không muốn nói.
Mạt Mạt cũng không cưỡng ép Mễ Mễ, ký ức về lỗ tai, chắc hẳn là thứ mà Mễ Mễ không muốn nhớ lại nhất, Mạt Mạt nghĩ, nếu như cô bé không muốn nói, cô có thể tìm người đi điều tra.
Nói ra, Mạt Mạt cũng quên hỏi, nhà ông bà ngoại Mê Mễ họ gì, nhưng không sao, tới đó hỏi một chút là có thể hỏi ra.
Vốn dĩ trong nhà chỉ có một mình Mạt Mạt, nói chuyện với bọn nhỏ xong, Mạt Mạt sẽ lên lầu, nhưng hôm nay có thêm Từ Li Mat Mat có thật nhiều lời muốn nói, hai người trò chuyện đến rất khuya.
Ngày hôm sau Mạt Mạt đi làm tìm Thẩm Triết, đối với việc điều tra người, vẫn là phải giao phó cho Thẩm Triết.
Thẩm Triết: "Em nói là, nhà ông bà ngoại Mễ Mễ tìm tới đại viện?"
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, đến vì tiền."
Thẩm Triết cũng là người có con gái, cũng rất thích Mễ Mễ, mặc dù Mạt Mạt không thu nhận Mễ Mễ làm con gái, nhưng trong tư tưởng của Thẩm Triết, Mễ Mễ cũng là thành viên trong nhà Mạt Mạt, chuyện này tính đến trên người con bé, Thẩm Triết cũng giống như Mat Mạt, tức giận: "Được, việc này giao cho anh, anh nhất định điều tra ra manh mối."
Mat Mat đột nhiên cười: "Anh họ, em phát hiện, hai năm này, bản lĩnh điêu tra người của anh tăng lên rồi!"
Thẩm Triết: "Em đang mỉa mai anh đấy à, nhưng nói thật, quả thật đã tăng lên, không còn cách nào khác cả, hai năm này xuất hiện không ít những kẻ đầu cơ công ty, không điều tra rõ ràng, anh cũng không dám hợp tác với người ta."
Tình hình mà Thẩm Triết nói, Mạt Mạt biết một chút, hai năm này đều biết buôn bán sẽ kiếm được nhiều tiền, nhiều người có một tia ý thức, không quan tâm mình có bản lĩnh hay không, đều buôn bán.
Chuyện này cũng đã được noi theo, có người phát tài, có người nợ nần chồng chất, cũng có người có ý định không đàng hoàng, không bỏ tiền vốn, cầm hàng của công ty đi đầu cơ, đến lúc thanh toán, cũng chỉ là một chữ khất, dùng hàng hóa của người khác không tốn một xu nào để đi kiếm tiền.
Đương nhiên người có thể làm ra loại chuyện này, cũng là phải có đầu óc và tài ăn nói, còn có quan trọng chính là luật kinh doanh trước mắt còn chưa hoàn thiện, sự ràng buộc đối với một số công ty quá thấp.
Buổi trưa ăn cơm, Mạt Mạt cho là sẽ không gặp Kỳ Kỳ, không nghĩ tới lại bị Kỳ Kỳ vây lại rồi.
Mạt Mạt: "Cô Kỳ, sức mạnh cố chấp này của cô nếu như dùng trên việc kinh doanh, nhất định sẽ làm vô cùng phát đạt."
Kỳ Kỳ đã quen Liên Mạt Mạt châm chọc, tự mình kéo ghế ra ngồi xuống: "Lần này tôi đến không phải vì chuyện muốn kết giao bạn bè, tôi cũng không vòng vo, Từ Lị đang ở nhà cô?"
Mạt Mạt gắp một đũa đồ ăn: "Không phải cô đã biết rồi sao, cần gì phải đến hỏi chứ?"
Mặc dù da mặt Kỳ Kỳ đã dày thêm không ít, nhưng vẫn còn có chút không quen bị Liên Mạt Mạt chặn họng, nhưng lời nên nói vẫn phải nói: "Ông cụ sắp đến đại thọ rồi, bảo ta nói cho Từ Li một tiếng, cô ấy làm con dâu nhất định phải trình diện."
Mạt Mạt cười như không cười nhìn Kỳ Kỳ: "Lời này cô nhất định đã chuyển cho chiến sĩ đứng gác rồi đúng không, Từ Lị cũng đã biết rồi, tôi cũng không cần vẽ vời cho thêm chuyện ra rồi."
Kỳ Kỳ thay đổi sắc mặt: "Không phải tôi sợ chuyển lời lại sẽ không tới hay sao?"
Mạt Mạt uống một hớp canh: "Cô không cần sợ, nhất định có thể chuyển tới."
Kỳ Kỳ hít sâu vài hơi, cười: "Chuyện này chuyển lời nhiều hơn mấy lần, không phải càng có vẻ như chúng tôi có thành ý sao? Cô cũng biết, Kỳ Dung có hiểu lầm với nhà họ Kỳ, ông cụ cũng muốn thông qua Từ Lị để hóa giải mâu thuẫn."
Mạt Mạt có chút chán ghét: "Cô Kỳ, nhất định phải nói toạc ra thì cô mới đi hay sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận