Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 817. Từ chức 1

Chương 817. Từ chức 1Chương 817. Từ chức 1
Mạt Mạt mua sáu con, nhà bà ngoại hai con, nhà cha mẹ hai con, còn thừa lại hai con, một con thì xế chiều đến nhà Tiền Dịch Tín, một con thì đưa đến nhà chủ nhiệm Lý của toà nhà bách hoá.
Buổi trưa Mat Mat ăn cơm xong, bọn nhỏ ở lại, Mạt Mạt tự đến nhà Tiền Dịch Tín.
Đúng lúc Tiền Dịch Tín ở nhà: "Con bé Mạt đã về rồi à, lần này định ở lại bao lâu?"
Mạt Mạt đưa thịt vịt nướng cho Tình Tình, em gái của Y Y, năm đó cô bé giả làm con trai, bây giờ đã lớn lên rồi, cô gái 18 tuổi thay đổi rồi, người đẹp Tình Tình 12 tuổi đã thành nữ hán tử rồi.
Mạt Mạt ngồi xuống rồi nói: "Lần này cháu về lâu hơn một chút, nửa tháng ạ."
Tiền Dịch Tín cười: "Vừa vặn mấy ngày nữa Y Y được nghỉ, các cháu có thể họp mặt rồi."
Tiền Y Y thi vào trường đại học quân y, đến trường phải mặc quân phục, ban đầu Mạt Mạt ở phương Nam không mua váy cho cô ấy, biết cô ấy không mặc được, nhưng lần này nghỉ, Mạt Mạt đã mang theo một bộ về.
Mạt Mạt ở một lúc thì chào tạm biệt, cô bé Tình Tình tiễn Mạt Mạt ra khỏi đại viện, con bé giống như là bà cụ vậy.
Mạt Mạt lại đến toà nhà bách hoá, chủ nhiệm Lý đã từ chức, Mạt Mạt đến nhà chủ nhiệm Lý, ông ấy đã gói ghém hành lý rôi, cười ha hả nói: "Nếu cháu đến muộn mấy ngày, ta đã đến phương Nam rồi."
Mạt Mạt sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng, chủ nhiệm Lý chắc là đuổi theo nhà họ Khâu, xem ra nhà họ Khâu có người chuẩn bị ra khơi rồi.
Chủ nhiệm Lý cảm khái nói: "Phương Bắc chúng ta mỗi ngày một kiểu, phương Nam thì càng như vậy, cha nuôi cháu gọi điện thoại tới nói, bảo ta đến trước học tập tích luỹ, chờ đợi sang năm."
Mạt Mạt biết, năm 1978 đã kéo tấm màn che cải cách ra, sang năm vào tháng 7 sẽ thí điểm đặc khu kinh tế, mãi cho đến năm sau sẽ chính thức đặt tên đặc khu kinh tế.
Phương Nam đón lấy sự phát triển nhanh như gió, các xí nghiệp lớn nổi lên.
Chủ nhiệm Lý cảm khái thật nhiều: "Từ sau khi có người phương Nam mang hàng hoá về, lưu lượng người ở toà nhà bách hoá giảm xuống, mỗi tháng kết toán đều giảm..."
Mạt Mạt vẫn luôn nghe, ở đến hai giờ mới về nhà.
Mạt Mạt nhìn thành phố mà cô quen thuộc nhất, hai bên đường đã có những lái buôn nhỏ, có gan lớn rao hàng, rất nhanh đã có người vây quanh, đồ bên trong cái giỏ, rất nhanh đã bán hết, trên mặt người lái buôn nhỏ tràn đầy ý cười, cất tiền rồi nhanh trở về.
Như này là muốn buổi tối lại đến một chuyến nữa. Toàn bộ thành phổ deu tràn ngập cơ hội sống, chờ sau khi cải cách, kinh tế ở thành phố sẽ nhanh phát triển.
Ngày hôm sau Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ về nhà mình thu dọn nhà cửa, cách một thời gian mẹ sẽ đến quét dọn nhà cửa một lần, trong nhà cũng không có bụi bặm.
Mạt Mạt mở cửa sổ để lưu thông không khí, quét một vòng phòng khách trống không, nghĩ đến tình cảnh lần đầu tiên tới đây, mới nhớ ra, rốt cuộc thì Trang Triều Dương đã mang thứ đó giấu đi đâu?
Đã nhiều năm như vậy, Trang Triêu Dương vẫn cứ không đề cập đến.
Giàn nho trong sân đã có đầy quả, quả nho vẫn xanh, phải hai tháng nữa mới chín, Mạt Mạt không chờ được tới lúc đó.
Mạt Mạt quét dọn sân, bọn nhỏ còn muốn chơi, Mạt Mạt thu dọn xong, bản thân thì đi đến cửa hàng thực phẩm phụ nhìn xem.
Cửa hàng thực phẩm phụ cũng không còn là nơi mọi người lựa chọn nữa, mọi người chọn là những lái buôn nhỏ.
Mạt Mạt muốn đến chỗ trước kia là chợ đen nhìn xem, chợ đen ban đầu, bây giờ là chợ nhỏ, phương Bắc nhiều núi, thú rừng hoang dã cũng nhiều, ở đây còn có thể thấy bán gà rừng và thỏ hoang.
Còn có đứa trẻ con bán thuỷ sản, có cá, có sò, Ốc đồng, cá chạch, lươn, rất nhiều chủng loại. Bọn nhỏ đang được nghỉ nên tự mình đi mò, vì để trợ giúp cho chi phí trong nhà. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận