Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 404. Giấu diem em 2

Chương 404. Giấu diem em 2Chương 404. Giấu diem em 2
Mạt Mạt bị sặc, ho khù khụ, anh cả lại nói lời thật lòng, nhưng mà cũng phải nói rõ, anh cả yêu thích Triệu Tuệ, nếu không theo như tính cách của anh cả, anh ấy sẽ không nói như vậy, tình cảm giữa hai người thật đúng là tốt mà!
Triệu Tuệ bị cô nhìn đến xấu hổ, vội vàng nói sang chuyện khác: "À thì, em đến có việc gì phải không?”
Mạt Mạt suýt nữa thì quên mất: "Xem trí nhớ của em này, Bình Trấn mở phiên chợ, cơ hội này khó mà có được, em muốn hỏi chị có cần gì không? Em mang về cho chị."
Triệu Tuệ vẫn nhớ Mạt Mạt đang mang thai mà: "Không cần, nhà chị đủ đồ rồi."
Mạt Mạt: "Chị quên à, nhà em còn có Khởi Hàng, để thằng bé vác về, em chỉ phụ trách mua thôi."
Triệu Tuệ vẫn lắc đầu như cũ: "Không cần đâu, em cứ mua cho mình là được rồi."
Triệu Tuệ kiên trì, Mạt Mạt chỉ có thể từ bỏ, trong lòng nghĩ đợi thấy đồ tốt thì mua nhiều hơn một chút rồi đưa tới cũng như vậy.
Mạt Mạt ở lại với Triệu Tuệ một lát rồi mới về nhà, lúc về đến nhà Trang Triều Dương đã về rồi, Khởi Hàng đang vui vẻ thu dọn đồ đạc.
"Khởi Hàng phải vào đội rồi à?"
Trang Triêu Dương: "Không phải, tân binh còn phải đợi nửa tháng nữa."
"Vậy nó sắp xếp đồ làm gì?"
"Ngày mai anh phải đưa liên, vừa vặn đi ngang qua chỗ Thanh Nghĩa, Khởi Hàng cũng đi cùng."
Mạt Mạt a một tiếng, đưa liên phải mất vài ngày, Khởi Hàng không thể đi theo cô đến phiên chợ rồi hả?
Trang Triều Dương đoán được suy nghĩ của Mạt Mạt, cười: "Lần này một ngày, buổi tối sẽ trở lại."
Mạt Mạt: "Quá tốt rồi, Khởi Hàng có thể đi theo tới phiên chợ để giúp em rồi, em muốn mua không ít đồi"
Trang Triều Dương cũng nghe nói đến phiên chợ, biết là không ngăn được Mạt Mạt, chỉ có thể dặn dò: "Tự mình cẩn thận một chút, đừng đập vào đâu."
Mạt Mạt cười: "Ngày kia mới đi, anh dặn chuyện này quá sớm."
Trang Triều Dương vui vẻ đáp: "Vậy sáng ngày mốt anh dặn lại."
Mạt Mạt thấy trong lòng ngọt lịm: "Chồng quản gia"
Trang Triều Dương ghé sát bên tai Mat Mạt: "Anh chỉ sẵn lòng quản em."
Khởi Hàng thu dọn xong túi đi ra, bình tĩnh nhìn hai người đang dính vào một chỗ, cậu đã miễn dịch với cảnh này, ho khan một tiếng, Mạt Mạt ngẩng đầu: "Thu dọn xong rồi?" Khởi Hàng gật đâu: "Mo út, mợ có cái gì muốn đưa cho Thanh Nghĩa không?”
Những thứ nên đưa lần trước Mạt Mạt đã đưa rồi, thật sự không có gì để đưa nữa, lắc đầu: "Không có."
Khởi Hàng đến nhà bếp, mở hộp cơm ra: "Mg út, cháu lấy đĩa bánh thừa này được không?"
Mạt Mạt im lặng, không được thì cậu cũng xếp xong rồi: "Được."
Khởi Hàng càn quét một lúc, Mạt Mạt coi như đã nhìn ra được, Khởi Hàng thích Thanh Nghĩa nhất, đều không quen bị quản, thảo nào thích nhất.
Lúc Trang Triều Dương xuất phát Mat Mạt không biết, cô rời giường nhìn thấy cháo nóng trong nồi, khoé miệng mỉm cười, rõ ràng là cháo hoa, nhưng Mạt Mạt ăn thấy hương vị của hạnh phúc.
Hôm nay Mạt Mạt làm rất nhiều việc, cô phải cọ cái lu, còn phải tháo giặt chăn bông, mắt thấy sắp có sương rồi, cô muốn tổng vệ sinh nhà cửa một lần, bận rộn nguyên một ngày mới thu dọn xong hoàn toàn.
Buổi tối Mạt Mạt hầm canh gà rừng, tự mình uống một chút, vẫn để nồi bên trên, chờ Trang Triều Dương về có thể làm ấm dạ dày.
Mí mắt Mạt Mạt đều đã đánh nhau, Trang Triều Dương và Khởi Hàng mới trở về, Khởi Hàng nhìn Mạt Mạt, hình như có nhiều lời muốn nói, Trang Triều Dương kéo Khởi Hàng: "Rửa mặt trước đi." Khởi Hàng vội vàng lo lăng đi vào nhà vệ sinh, Mạt Mạt nhìn về phía Trang Triều Dương: "Có phải anh có chuyện gì giấu em phải không?"
Trang Triều Dương cởi áo khoác bẩn ra: "Đợi lát nữa rồi nói."
Mạt Mạt hiểu rất rõ Trang Triều Dương, Trang Triều Dương càng như vậy, đã nói rõ chuyện càng lớn, mà lại chắc chắn có liên quan đến Thanh Nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận