Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1555. -

Chương 1555. -Chương 1555. -
Từ Liên ngồi phía trước Mat Mat cả nhà Mat Mat nhiều người, mặc dù bọn nhỏ không ầm ï, thế nhưng rất hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Từ Liên nghe thấy tiếng động thì quay đầu nhìn, ánh mắt đối diện với Mạt Mạt, Từ Liên chớp mắt, rất nhanh đã khôi phục lại sự bình tĩnh, nhàn nhạt thu hồi ánh mắt.
Mạt Mạt hiểu rồi, Từ Liên là đang giả vờ không quen biết!
Mạt Mạt cũng không lên tiếng, rất nhanh cũng ngồi xuống.
Người đàn ông bên cạnh Từ Liên nhỏ giọng quan tâm cô ta: "Lát nữa cất cánh nếu như thấy buồn nôn nhất định phải nói với anh đấy."
Ánh mắt Từ Liên dịu dàng: "Vâng."
Mạt Mạt nhìn thấy Từ Liên nhắm mắt lại, người đàn ông đỡ đầu Từ Liên dựa vào vai anh ta, hành động thận trọng, có thể thấy được là rất quý trọng Từ Liên.
Mạt Mạt chưa bao giờ so chiêu trước gây sự với Từ Liên, cô ta có cuộc sống của mình, Mạt Mạt cũng không đi phá hỏng trước, quay đầu thu xếp cho bọn nhỏ xong, cũng nhắm mắt lại.
Mạt Mạt nghỉ ngơi rất tốt, mở to mắt đã sắp hạ cánh rồi.
Về tới thành phố Z mặc áo lông thì lại nóng, may mà cô có dự kiến trước, áo lông làm rộng, phủ qua đầu gối, trở lại thành phố Z thì cởi thẳng áo lông ra là được.
Máy bay hạ cánh, bọn nhỏ đi đến nhà vệ sinh, Trang Triều Dương đi cùng, Mạt Mạt trông hành lý.
Từ Liên không biết đi tới lúc nào: "Đã lâu không gặp."
Mat Mat sửng sốt một chút: "Ừm."
Không thấy người đàn ông bên cạnh Từ Liên đâu, cô ta nhìn xung quanh một vòng, mới nhỏ giọng nói: "Trước kia là tôi không hiểu chuyện, hiện tại tôi đã có cuộc sống mới, hy vọng gặp lại, cô có thể giả vờ coi như không biết tôi."
Cuộc sống mới của Từ Liên không dễ dàng, cô ta đâm phải vách đá, về sau mới đần dần nhận rõ hiện thực, lại gặp được người thật lòng đối xử với cô ta, cô ta mới dần dần nhã nhặn trở lại, sau đó lại trải qua hơn nửa năm, mới nhận được sự tha thứ của cha mẹ.
Điều duy nhất Từ Liên sợ chính là bị chồng biết quá khứ của cô ta, cô ta còn chưa chuẩn bị kỹ càng, chưa chuẩn bị xong để thẳng thắn, cho nên sợ hãi bị vạch trần.
Mạt Mạt đã nhận ra Từ Liên lo lắng không yên, cô và Từ Liên không có thâm cừu, lúc ấy Từ Liên động tâm, cô cũng đã vả vào mặt, đã sớm đi qua, xưa nay cô không phải là người níu mãi lấy một sự kiện không buông: "Là cô tìm đến đến tôi."
Từ Liên để lộ ra nụ cười sáng rực rỡ, cô ta nghe hiểu ý tứ của Liên Mat Mạt ý tứ: "Cảm ơn."
Từ Liên vừa muốn quay người, chồng của cô ta đã tìm tới: "Sao em lại chạy tới bên này thế, xe đến rồi, chúng ta còn phải đuổi kịp thuyền máy, đi thôi!"
Từ Liên cười dịu dàng: "Em đến đây cho thoáng gió một chút, nhìn anh đầu đầy là mồ hôi kìa."
Từ Liên và chồng vừa nói vừa cười rời đi, Mạt Mạt nghe ra giọng của người đàn ông là ở thành phố G, hẳn là thương nhân bến cảng, cũng phải, Kỳ Kỳ còn đang ở thành phố Z, Từ Liên làm sao có thể sẽ sinh sống ở nơi này, xem ra là đi qua thành phố Z.
Cả nhà Mat Mat về đến nhà, Tê Hồng đã đợi ở nhà, chị dâu Tôn cũng quay về rồi, trong phòng ấm áp dễ chịu, xua tan đi hơi ẩm trên người.
Tê Hồng xoè tay ra, đưa chìa khoá cho Mạt Mạt: "Vật về với chủ, thế nào, tôi chăm sóc nhà cửa không tệ chứ!"
Mạt Mạt ôm cổ Tề Hồng thơm một cái, mặt Trang Triều Dương đã đen rồi, một phát kéo vợ sang, nếu không phải vị trí không đúng, anh đã muốn lau miệng cho vợ rồi.
Mạt Mạt âm thầm nhéo Trang Triều Dương một cái, quỷ hẹp hòi này, thật sự là quá hẹp hòi, ngay cả Te Hồng mà cũng ghen.
Te Hồng hoàn hồn từ trong sự bàng hoàng, trên mặt còn có dư vị của bờ môi, Te Hồng đã lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị một người con gái khác thơm má, sau đó đỏ mặt. Trang Trieu Dương nghien răng, vợ trêu chọc một mình anh còn chưa đủ, bây giờ còn muốn trêu chọc cả phụ nữ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận