Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 712. Nhớ thương 2

Chương 712. Nhớ thương 2Chương 712. Nhớ thương 2
Hướng Húc Đông nhớ lại lúc còn trẻ, nhớ năm đó, ông ta viết bài văn còn nhận được sự truy đuổi nữa. Cũng bởi vì bài văn viết hay, nên mới thu hút mẹ của Trang Triều Dương.
Đáng tiếc là Hướng Húc Đông không biết quý trọng, không biết quý trọng cô gái tốt này.
Vân Kiến muốn học tiếng Anh, Tùng Nhân cũng thế, cuối cùng bốn đứa bé đều muốn học.
Mat Mạtim lặng, giơ tay lên, cô cũng học, sau này dùng tiếng Anh mới có thể không khiến người khác nghỉ ngờ.
Hướng Húc Đông là người vui vẻ nhất, ông ta đương nhiên hy vọng bọn nhỏ đều tới rồi, biểu hiện ra đủ thứ mình biết, đáng tiếc, bọn nhỏ chỉ có hứng thú với ngoại ngữ, những cái khác như làm thơ gì đó, hoàn toàn không có ham muốn.
Mạt Mạt bắt đầu công việc bận rộn phong phú, buổi sáng làm cơm trưa cho bọn nhỏ mang đi, chờ đến khi bọn nhỏ đến trường, cô phải chỉnh sửa lại tài liệu và đề ôn tập, buổi chiều phải dạy An An học, chờ bọn nhỏ ăn cơm xong thì phải đi học một tiếng ngoại ngữ.
Bầu không khí học tập trong nhà, kích thích Trang Triều Dương, anh cũng bắt đầu chăm chỉ học tập, nhìn các con học ngoại ngữ, anh cũng sẽ cùng theo học một lúc. Sau đó, Mat Mạt hầm mỘộ ghen tị ghê gớm, thiên phú ngôn ngữ của Trang Triều Dương cũng rất kinh người, nếu như không phải Mạt Mạt vốn dĩ đã biết thì thật sự sẽ không so được với Trang Triều Dương.
Trạng thái cuộc sống như thế này kéo dài mãi cho đến khi Khởi Hàng trở về từ quân đồn.
Thương thế của Khởi Hàng tốt lên rồi, nhất định muốn về hàng ngũ, Khởi Hàng có kế sách đối phó với Tô Nhị, Tô Nhị cũng có biện pháp tóm được Khởi Hàng, cậu ấy chưa xuất ngũ, không thể rời đi quá lâu, thế là hai cha con tranh đấu với nhau.
Mạt Mạt nhìn Khởi Hàng bị gãy chân thì thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm cái mặt sưng đỏ của cậu ấy: "Đây là biện pháp của cháu à?"
Khởi Hàng vừa nói cả mặt đã đau, mẹ ra tay quá độc ác: "Xuýt, thật sự không phải cháu cố ý, sao không ai tin cháu? Mợ út, ngay cả mợ cũng không tin cháu?”
Mạt Mạt lắc đầu, thật sự không tin, Khởi Hàng vẫn luôn nói, không phải là cậu ấy cố ý ngã xuống, thật sự là không giẫm lên đá, ngã từ trên núi xuống.
Đáng tiếc trong ấn tượng của tất cả mọi người, không có chuyện øì là Khởi Hàng không thể làm ra, là người nhiều chủ ý xấu nhất, cố ý làm gãy chân để được xuất ngũ, cũng không phải là không có khả năng.
Khởi Hàng muốn chết rồi, ông già cho cậu ấy một đạp, lúc về mẹ lại thưởng cho cậu ấy một bạt tai, em trai và em gái cũng không đồng cảm với cậu ấy, bây giờ ngay cả một người tin cậu ay cũng không có, thật thất bại.
Mạt Mạt thấy dáng vẻ này của Khởi Hàng: "Thật sự không phải cháu cố ý?"
"Tuyệt đối không phải, cháu thề, nếu như cháu cố ý, cả đời cháu làm lính."
Lời thề này đối với Khởi Hàng mà nói thì quá độc.
Mạt Mạt bó tay rồi, cũng không biết nên nói vận khí của Khởi Hàng tốt có thể có thời gian học tập hay là nên nói vận khí của cậu ấy đen đủi, nhiều người leo như vậy, chỉ có cậu ấy rơi xuống.
Mạt Mạt xuống lầu, Trang Triều Lộ còn đang nổi nóng, thân thể tóc da thuộc về cha mẹ, bọn nhỏ bị thương tổn một chút, cha mẹ đều đau lòng, hận không thể chuyển những thương tổn sang người mình, thằng nhóc này vậy mà rất tốt, vậy mà chơi đùa với thân thể của mình.
Mạt Mạt lặp lại những lời nói của Khởi Hàng một lần, Trang Triều Lộ mím môi: "Vậy thì cũng nên đánh nó, thằng nhóc này, bao giờ mới khiến cho chị bớt lo lắng đây."
Mạt Mạt không biết nên nói tiếp như thế nào, nói sau khi kết hôn? Đây không phải là đâm vào lòng chị cả hay sao? Khởi Bình và Khởi Hàng đều là người không muốn kết hôn.
Tiểu Vũ dẫn Tùng Nhân và An An đi mua kẹo, lúc vào nhà, mặt Tùng Nhân khó chịu, không đợi Mạt Mạt hỏi đã xảy ra chuyện øì, An An nói: "Mẹ, người đàn ông xấu xa kia, chính là người có dáng vẻ rất xấu, ay vậy mà bu bám chị, mẹ, chị là vị hôn thê của cậu Thanh Xuyên, chúng ta gọi điện thoại cho cậu Thanh Xuyên có được không?"
Tùng Nhân tiếp lời: "Nhất định phải gọi điện thoại, có người nhớ thương vợ của cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận