Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1190. Xin giúp đỡ 2

Chương 1190. Xin giúp đỡ 2Chương 1190. Xin giúp đỡ 2
Mạt Mạt lại mua một ít loại cá khác, còn mua không ít cua, buổi trưa ăn hải sản, buổi tối không cần chuẩn bị, nhà bọn họ sẽ đến nhà chị Vương Thanh làm khách.
Cả nhà Mạt Mạt vê đến nhà, đã không thấy Dương Tuyết nữa, ở cửa chỉ có hai đứa nhỏ, Dương Lâm đang đứng trong sân, nhìn hai đứa bé sắp ngất xỉu.
Cả nhà Mạt Mạt xuống xe, Dương Lâm đi ra, hai đứa bé rất sợ Dương Lâm, bả vai rụt lại.
Dương Lâm nói thẳng mục đích: "Chú Trang, cháu có thể mượn xe nhà chú dùng một chút không?"
Trang Triều Dương đưa chìa khoá tới: "Được."
Dương Lâm cầm chìa khoá: "Cảm ơn."
Mạt Mạt trở về nhà, lúc vừa đi ra, Dương Phong và Dương Lâm mỗi người bế một đứa bé, Tiết Nhã đang đứng ở cửa ra vào, hai mắt đỏ lên, như này là đã khóc rồi, dúi một ít thức ăn vào tay hai đứa bé, quay người trở về nhà.
Mạt Mạt thấy vậy thì hiểu rõ, Dương Tuyết để lại hai đứa con, hai cha con Dương Phong dự định tự đưa hai đứa nhỏ quay về.
Mạt Mạt thở dài, mỗi nhà đều có những chuyện khó khăn của riêng mình, buổi trưa ăn cơm xong, buổi chiều cả nhà Mạt Mạt đến nhà Vương Thanh.
Mấy đứa nhỏ nhà Vương Thanh được nghỉ đã về quê, không o đại viện, Tùng Nhân và An An không có ai chơi cùng, vô cùng ngoan ngoãn.
Chồng của Vương Thanh cũng họ Vương, ở quân đồn Trang Triêu Dương đã tiếp xúc qua, lần này đến nhà xem như chính thức đặt quan hệ rồi.
Trang Triều Dương đánh giá rất cao chồng của Vương Thanh, đầu óc đủ linh hoạt, tư duy không hạn chế, Trang Triều Dương rất thích giao tiếp với kiểu người này.
Mạt Mạt giúp đỡ Vương Thanh nấu cơm, Vương Thanh nói: "Đều là một ít đồ ăn quê hương, đừng chê nhé."
Mạt Mạt cười: "Xem chị nói kìa, đây là dành cho người ngoài, chị nấu cái gì thì chúng em ăn cái đó."
Vương Thanh nói: "Có lời này của em, chị yên tâm rồi, hôm nay chị cũng bộc lộ tài năng, để em nếm thử đồ ăn quê hương của bọn chị, mùi vị cũng không tệ lắm."
Mạt Mạt: "Được, em làm trợ thủ cho chị."
Vương Thanh: "Được."
Vương Thanh là người nhanh nhẹn, có Mạt Mạt làm trợ thủ, nấu cơm càng nhanh hơn, chưa đến hai tiếng, một bàn đồ ăn đã nấu xong.
Không tới sáu giờ đã được ăn cơm rồi, Vương Quân kêu gọi cả nhà Mạt Mạt vào bàn, nhìn ba thằng nhóc Tùng Nhân: "Đừng khách sáo nhé, cứ coi như nhà mình, ăn nhiều một chút."
Tùng Nhân đi đầu: "Vâng ạ, bác Vương." Vương Quân: "Chờ may thẳng nhóc thổi nhà bác về, bác bảo bọn nó đến tìm cháu chơi."
Tùng Nhân thích nhiều người, vui vẻ: "Vâng ạ."
Vương Thanh: "Đừng nói nữa, đến nếm thử cơm chị nấu, xem các em có thích hay không?"
Cả nhà Mạt Mat đợi Vương Quân cầm đũa lúc này mới động đũa, mặc dù bề ngoài không làm đẹp như Tiết Nhã, nhưng hương vị lại không tệ, nhất là vịt, thật sự rất tuyệt.
Mạt Mạt cười: "Chị dâu, chị cũng quá khiêm tốn rồi, món vịt mà chị làm này, đã có thể mở được cửa tiệm rồi."
Vương Thanh: "Chị làm còn chưa phải là chính gốc, mẹ chị làm mới là chính hiệu, bà ấy làm vịt ngâm tương mới là đỉnh nhất, nhưng chị nói thật, chị thật sự có thể mở cửa tiệm à? Em đừng dỗ ngọt chị nhé."
Mạt Mạt nói: "Em cũng không nịnh nọt chị, em nói là sự thật, chị có thể mở tiệm, chỉ làm vịt ngâm tương, bán chạy tuyệt đối."
Tâm tư của Vương Thanh lập tức sống dậy, cô ấy không có học thức, không thể có bản lĩnh giống như Diệp Phàm, tay nghề nấu đồ ăn cũng không được tốt lắm, không nghĩ tới vịt ngâm tương này vậy mà có thể bán được.
Vương Thanh không nhịn được muốn hỏi Mạt Mạt, Vương Quân cười: "Ăn cơm trước đi, chờ ăn xong rồi lại bàn tiếp." Vương Thanh cười: "Được, ăn cơm trước."
Cả nhà Mạt Mạt cũng không khách khí, ăn no thoả thuê, Trang Triều Dương mời lại, tuần sau, đến nhà bọn họ làm khách, Vương Quân đồng ý.
Vương Thanh đang muốn hỏi chuyện vịt ngâm tương, ấy vậy mà Tiết Nhã lại đến cửa, Tiết Nhã đợi đến trưa, cũng không thấy chồng và con trai về, trong lòng sốt ruột vô cùng, cô ấy lại không có cách nào khác, chỉ có thể xin nhà Mạt Mạt giúp đỡ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận