Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1592. -

Chương 1592. -Chương 1592. -
Mạt Mạt nhanh chóng gọi điện thoại, nói xong yêu cầu đại khái, trước tiên công ty nội thất chuẩn bị tủ, sau đó mới hẹn thời gian lắp đặt.
Mạt Mạt cúp máy, đi lên lầu lựa chọn phòng khách, đúng vậy, Mạt Mạt dự định sửa sang một phòng khách.
Mạt Mạt đang ở trên lầu suy nghĩ nên trang trí như thế nào! Trang Triều Dương ở dưới lầu gọi lớn: "Mạt Mạt, Dương Lâm đến rồi, có chuyện cần tìm em"
Mạt Mạt: "Em lập tức xuống ngay."
Mạt Mạt ghi hết các yêu cầu vào trong cuốn sổ viết tay, đóng lại liền đi xuống lầu.
Mạt Mạt thấy Dương Lâm đang pha trà, cảm thấy vô cùng bắt mắt, hai năm qua Dương Lâm đã cao lớn hơn rất nhiều, ngũ quan cũng sắc sảo hơn, lại trải qua sự huấn luyện của thương trường, khí chất của Dương Lâm tỏa ra ngoài. Mạt Mạt phải thừa nhận nhất cử nhất động của Dương Lâm giống như âm điệu vậy, lần nào cô nhìn thấy Dương Lâm, tâm trạng cũng vô cùng tốt: "Đã lâu rồi không gặp cháu, sao hôm nay lại đến vậy?"
Dương Lâm cũng học kinh tế, cũng có đến nghe bài giảng của dì Liên, nhưng cậu ấy rất bận rộn nên không phải tiết học nào cũng đến, dù sao hai gia đình cũng thân thiết, thật sự có gì không hiểu sẽ trực tiếp qua đây hỏi. Vì vậy bài học lần trước, Dương Lâm không có đến, ngược lại đi bận công việc trong cửa hàng.
Hai năm qua Dương Lâm phát triển khá tốt, mặc dù không phải là hạng mục lớn gì, nhưng ngành nghề cậu ấy làm càng gần gũi với cuộc sống nên tiền kiếm được cũng không ít.
Đặc biệt là thằng bé này hai năm qua đã lôi kéo được rất nhiều người đến thành phố Z kiếm ăn, trên tay của Dương Lâm đã hình thành mạng thông tin không hề nhỏi
Dương Lâm nở nụ cười đặt tách trà xuống: "Cháu là bị hải sản của dì Liên thu hút qua đây đó."
Mạt Mạt hiểu rồi: "Cháu có hứng thú với cái này sao?"
Dương Lâm gật đầu: "Dạ."
Mạt Mạt chớp chớp mắt: "Cháu muốn làm đại lý bán lẻ sao?"
Dương Lâm nói: "Quả nhiên là dì Liên, chưa gì đã đoán được cháu đang nghĩ cái gì, trong tay cháu có rất nhiều cửa tiệm, cháu cảm thấy hải sản cay rất tiềm năng, cho nên muốn mở thêm hai cửa tiệm."
Mạt Mạt nói: "Cháu có thể tự nghiên cứu, khẩu vị di làm chưa chắc phù hợp với thị trường."
Đôi mắt Dương Lâm sáng rỡ lên: "Dì Liên, cháu đối với loại dì làm rất có lòng tin, vì vậy hôm nay qua đây là muốn bàn về chuyện bí kíp."
Nguyên liệu làm hải sản của Mạt Mạt có rất nhiều, cô vì muốn người trong nhà đều yêu thích nên lựa chọn nguyên liệu rất kỹ lưỡng.
Mạt Mạt thấy Dương Lâm cũng yêu thích, hơn nữa với bộ dạng rất tự tin, trong lòng vô cùng kiêu ngạo, cô cảm thấy nếu như cô mở một tiệm cơm thì nhất định sẽ nổi tiếng.
Bây giờ Dương Lâm muốn bàn bạc, Mạt Mạt sẽ không miễn phí tặng cho Dương Lâm, cô nhớ đến câu "nắm gạo khi đói thì thành ơn, nắm gạo khi no thì thành oán."
Ý của Dương Lâm là muốn góp vốn, Mạt Mạt ngẩng đầu lên nhìn Dương Lâm vài cái, thằng nhóc gian thương này, nếu như sau này góp vốn có khẩu vị mới tự động góp vốn, không cần phải tốn một xu nào.
Khóe môi Mạt Mạt nở nụ cười, Dương Lâm biết suy nghĩ của cậu ay đã bị nhìn thấu rồi.
Mạt Mạt lắc đầu: "Dì thích giao dịch một lần hơn, hai chúng ta đều biết mùi vị lúc bắt đầu rất có ưu thế, đợi sau này có người bắt chước thì ưu thế sẽ không còn nữa."
Thời đại nào đều có người bắt chước, hơn nĩa năng lực sáng tạo của con người là đặc biệt mạnh mẽ.
Mạt Mạt không muốn bị thị trường sau này chiếm hữu, hơn nữa còn phải nghiên cứu khẩu vị mới, thì chi bằng trực tiếp giao dịch một lần.
Cuối cùng bàn bạc giá cả xong, Mạt Mạt cũng không lấy nhiều, năm ngàn, Dương Lâm đồng ý một cách dứt khoát. Hợp đồng chỉ là chuyện nhỏ, Mat Mạt thành thạo nhất, ký hợp đồng xong, Dương Lâm về nhà một chuyến, cầm tiền qua đây, bên đây bí kíp của Mạt Mạt cũng đã viết xong.
Dương Lâm xác định không có vấn đề liền cầm bí kíp rời đi, cậu ấy định về nhà làm thử nghiệm.
Trang Triều Dương rửa rau xong đi ra, nhìn thấy một xấp tiên: "Số tiền này quá dễ kiếm rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận