Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1789. -

Chương 1789. -Chương 1789. -
Mat Mạt gật đầu: "Ừ, tự mình đi làm mới càng có cảm xúc, lần này tôi dự định dẫn cả Thất Cân theo."
"Dẫn theo Thất Cân?"
Mạt Mạt cũng không giấu diếm Tề Hồng: "Thất Cân sẽ kế thừa công ty, dẫn nó theo, cũng có thể để cho nó cảm thấy hứng thú với từ thiện từ nhỏ, sau này cũng có thể tuân theo tôn chỉ mà tôi đã sáng lập ra."
Te Hồng sửng sốt: "Tùng Nhân ở bộ đội thì thôi, nhưng An An thì sao?”
Mạt Mạt kể chuyện An An muốn mở bệnh viện, Te Hồng cảm khái nói: "Deu nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng, quả nhiên là đúng."
Trong lòng Tề Hồng phức tạp, mặc dù con gái mình cũng không tệ, nhưng thật sự so với con cái nhà Mạt Mạt thì vẫn kém một chút.
Mạt Mạt và Tề Hồng lại hàn huyên một lúc, Mạt Mạt tiễn Tề Hồng đi rồi quay người lên lầu, đi ngang qua phòng của An An, bước chân ngừng một lát, sau đó trở về phòng của mình.
Cô cũng rất mệt mỏi, ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm, cô cần nghỉ ngơi.
An An lại gối đầu lên tay, mắt nhìn lên trần nhà, không biết đang nhớ lại cái gì, hay là đang suy nghĩ gì.
Hôm sau trời vừa sáng, Mạt Mạt đã nhìn thấy An An đã làm xong bữa sáng, cẩn thận quan sát con trai, con trai đã khôi phục lại bình thường, không sai, là An An của lúc trước, Mạt Mạt vui vẻ nhẹ nhàng thở ra.
Lúc ăn cơm, An An chủ động nói: "Mẹ, con ở nhà cũng chỉ là ở nhà, con muốn theo mẹ đến công ty được không?”
"Đương nhiên có thể."
Mạt Mạt lại hỏi Giai Giai: "Cháu thì sao, muốn đu cùng hay không?”
Giai Giai lắc đầu, cô bé tiếc đám bạn nhỏ ở đại viện, ở công ty không tự do như ở đại viện.
Mạt Mạt đến công ty, cũng không để ý đến An An, cô thấy một chồng văn kiện, ấn lên mi tâm, hít một hơi thật sâu mới xử lý từng tập một.
Mấy lần An An đi vào, Mạt Mạt cũng không phát hiện ra, có quá nhiều chuyện cần xử lý khẩn cấp.
Cuối cùng An An đi tìm ông Mạnh, ăn cơm trưa xong rồi mới trở về.
Ở nhà ăn, Mạt Mạt vừa ăn chưa được mấy miếng, nhìn thấy Tào Phi, bảo Tào Phi tới ăn cơm, Mạt Mạt đang giảm bớt thời gian của mình, thời gian ăn cơm cũng dùng tới: "Quảng cáo tuyên truyền cho công ty từ thiện nên thay rồi, chiều nay cậu đến Tinh Ngu Lạc thảo luận với tổng giám đốc Tôn nhé."
Tào Phi: "Vẫn như cũ à, chỉ thay thế tài liệu phải không?"
Mạt Mạt xua tay: "Lần này tôi muốn quay một số hoạt động giúp đỡ bọn nhỏ học tập sinh hoạt, lạc quan lên một chút, đừng chỉ tuyên truyền cái không hiệu quả, lần này quay một chút hiệu quả, cũng khiến cho mọi người nhìn xem thành quả việc từ thiện của chúng ta, sách lược quảng cáo lần này giao cho bọn họ, bây giờ chúng ta đưa tiền, về phần diễn viên, vẫn dùng Tiểu Khả như cũ là được, những đứa bé trai khác có thể không cần."
Tào Phi thuận tay lấy từ trong túi ra quyển sổ nhỏ ghi lại những ý quan trọng, nhanh chóng ăn bữa trưa: "Tổng giám đốc Liên, vậy tôi đi trước."
"Được."
Tào Phi đi rồi, canh của Mạt Mạt đã có chút nguội mất.
An An đứng dậy lấy thêm bát nữa: "Mẹ, mẹ vẫn luôn bận rộn như vậy sao?"
Mạt Mạt cười: "Vậy thì không, nhiều việc đồn lại nên mẹ mới bận rộn như vậy, bình thường thì đi làm bình thường là được, nhưng, bệnh viện và công ty lại khác biệt, bệnh viện thì phải phục vụ hai mươi tư giỜ, sau này con có càng nhiều chuyện phải bận rộn hơn, không chỉ có nghiên cứu y thuật, còn có quản lý bệnh viện, con đều phải hiểu."
An An: "Mẹ, trong khoảng thời gian này, con cứ đi theo mẹ đi, con cũng học một ít kinh nghiệm."
"Được, mẹ chính là lớp học thực chiến tốt nhất của con, hai ngày này thì không có thời gian, chờ qua mấy ngày nữa công ty lại phải tuyển người mới, mẹ dạy con cách nhìn người tài." An An: "Vâng."
Ba giờ chiều, Mạt Mạt xoa cổ nghỉ ngơi, Lý Vinh Sinh đến, Mạt Mạt nói: "Em từ thành phố S trở về rồi hả?"
"Vâng, hội thảo nghiên cứu đã kết thúc, sáng hôm nay vừa trở vê."
Nói xong, Lý Vinh Sinh đặt tấm thiệp mời đang cầm trong tay lên trên mặt bàn: "Chị, đây là thiệp mời tham gia tiệc rượu của công ty chúng em, em tự đưa tới cho chị."
Mạt Mạt cầm lên liếc nhìn một cái: "Thời gian trôi qua khá nhanh, giai đoạn thứ hai của công trình em cũng đã làm xong rồi."
"Cuối cùng cũng làm xong, mấy năm nay em chỉ hao tốn ở trên công trình này."
Mạt Mạt nhận thiệp mời tính toán thời gian, một tuần sau, cô có thời gian: "Chị nhất định sẽ đến."
Mạt Mạt lại nói: "Đúng rồi, công trình của em cũng xong rồi, dự định lúc nào xử lý chuyện vui với Hoắc Tình?"
Lý Vinh Sinh có chút ngượng ngùng: "Em còn chưa cầu hôn."
Mạt Mạt bật cười vui vẻ, ai có thể nghĩ tới, ông chủ Lý còn có vẻ mặt ngây thơ như thế, cười: "Lúc cầu hôn, có cần hỗ trợ hay không?"
Lý Vinh Sinh xua tay: "Không cần, không cần, một mình em là được."
"Vậy được, chị sẽ đợi nhận được tin tức tốt của em."
Lý Vinh Sinh thay đổi đề tài: "Vừa rồi em nhìn thấy An An, sao An An lại về thế, nó được nghỉ à?"
Mạt Mạt kể lại chuyện xảy ra gần đây, Lý Vinh Sinh há to miệng: "Bây giờ mới đi mấy ngày, xảy ra chuyện lớn như vậy."
"Đều đã qua rồi, em cũng đừng lo lắng."
Lý Vinh Sinh nói: "Em cũng quen biết không ít người, em giúp đỡ chú ý tin tức một chút, sớm bắt được tất cả mọi người, An An cũng có thể bình an."
Mạt Mạt xua tay: "Em cũng không cần dính vào, người đã quá nhiều rồi, chị tin không bao lâu là có thể bắt được."
Dù sao Lý Vinh Sinh cũng đã hạ quyết tâm phải giúp một tay, ở thêm một lúc, thấy chị bận nhiều việc nên rời đi.
Buổi tối Mạt Mạt về nhà, ngồi trong xe cũng ngủ mất, mệt, cả ngày phải vận động não, rất mệt mỏi.
Mat Mạt về đến nhà, An An bảo để nó nấu cơm, Mạt Mạt cũng không sĩ diện, quả thực hơi mệt chút, về phòng nằm đợi An An nấu cơm xong.
Sau đó Mạt Mạt bận rộn năm ngày, lúc này mới xử lý xong mọi chuyện cần thiết.
Chớp mắt đã đến ngày tham gia tiệc rượu, An An thành bạn trai đi cùng Mạt Mạt.
Lý Vinh Sinh tổ chức tiệc rượu, những người có mặt mũi đều tới, lúc Mạt Mạt đến, ở cửa còn không có chỗ đỗ xe. Mat Mat xuống xe liếc nhìn lại, cũng có thể mở triển lãm xe ô tô rồi, có thể thấy được sức ảnh hưởng của Lý Vinh Sinh ở thành phố Z, thiếu niên ngây ngô năm đó, bây giờ đã trở thành ông lớn hết sức quan trọng rồi.
Địa điểm tổ chức tiệc rượu lần này là hội trường do tư nhân xây dựng nên, điều kiện rất tốt, Mạt Mạt đi vào đã bị mê hoặc.
Mạt Mạt đi mất năm sáu phút, lúc này mới đến đại sảnh, trong đại sảnh đã có không ít người tới, Lý Vinh Sinh bị người vây quanh, nhìn thấy Mạt Mạt muốn đi qua, Mạt Mạt đưa tay ra hiệu, bảo Lý Vinh Sinh cứ làm việc trước, cô đi nhìn xung quanh.
Mạt Mạt đánh giá đại sảnh, cuối cùng tìm một nơi yên tĩnh một chút ngồi xuống, lúc này Lý Vinh Sinh đã đẩy đám người ra để đến đây.
Mạt Mạt cười: "Hôm nay em là nhân vật chính, đi làm việc của em đi, không cần quan tâm đến chị."
Lý Vinh Sinh đã cai rượu rồi: "Em vừa vặn tới mượn cơ hội nghỉ ngơi, nói chuyện lâu như vậy, miệng rất khô."
Mạt Mạt vừa định trả lời, An An đứng phía sau, cúi đầu nói: "Mẹ, mẹ nhìn ngoài cửa kìa."
Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn về phía cửa, ngây ngẩn cả người, Dương Lâm cũng tới, đây không phải lý do mà Mạt Mạt sửng sốt, ánh mắt của Mạt Mạt chú ý đến bạn gái bên cạnh Dương Lâm.
Trong mắt người bạn gái của Dương Lâm mang theo tình ý, hơn nữa Mạt Mạt thật đúng là quen biết, ngôi sao mới nổi hôm nay, hành động của nữ ngôi sao này rất dễ khiến cho người khác hiểu lầm.
Nụ cười trên khoé miệng Mạt Mạt dần dần biến mất, lúc Mạt Mạt nghiêm mặt, rất khiến cho người khác sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận