Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1670. -

Chương 1670. -Chương 1670. -
Mat Mat có thể đi theo TU Li ra ngoài, chính là không muốn bị người khác cuốn lấy, đợt này, ngày nào cũng có người tìm cô, còn đều là những người có mặt mũi, Mạt Mạt không gặp ai cả, gặp ai cũng không hay, chỉ có thể tránh đi.
Đáng tiếc, Mạt Mạt trở về nhà cũng không tránh thoát, Dương Lâm cũng tới tham gia náo nhiệt, Mạt Mạt đặt chén trà xuống: "Cháu cũng muốn mua?"
Mắt Dương Lâm lóe sáng như sao trời: "Đúng, cháu cũng muốn mua, cơ hội khó được, cho nên mới nhờ đến chỗ của dì Liên."
Mạt Mạt thở dài: "Cháu biết vì sao dì lại về nhà vào giờ này không?"
Dương Lâm đương nhiên biết rõ nói: "Dì Liên đang tránh người."
Mạt Mạt: "Nếu đã biết thì cũng nên biết dì sẽ không nói giúp bất cứ ai."
Mạt Mạt đã nghĩ đến từ lâu, cô nhận thân thích Lý Vinh Sinh, nhất định có một ngày như vậy, thật không nghĩ đến lại điên cuồng như vậy, hai ngày nay ngay cả mở một cuộc họp Mạt Mạt cũng tốn sức.
Dương Lâm cũng ngại, nhưng cậu ấy không còn đường, cũng không có giao tình với Lý Vinh Sinh, Lý Vinh Sinh đi qua mấy lần, cậu ấy cũng bỏ qua, thật sự là không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm đến dì Liên. Mat Mat đã hạ quyết tâm không giúp đỡ, hơn nữa những năm này, cô đã giúp Dương Lâm không ít việc, không thể để cho Dương Lâm tạo thành thói quen chỉ cần gặp việc khó là đến tìm cô.
Mạt Mạt vẫn cứ lang lặng uống trà, Dương Lâm cắn môi, Mạt Mạt thở dài, vẫn mở miệng: "Cháu tự suy nghĩ một chút, thật sự không còn biện pháp nào sao?”
Dương Lâm không hiểu lời của Mạt Mạt, ngẩn người ra.
Mạt Mạt thở dài nói: "Những năm này cháu vẫn là quá thuận lợi, điều này cũng tại dì, đã trợ giúp cho cháu quá nhiều."
Mạt Mạt cũng không nói sâu, Dương Lâm thông minh, có thể nghĩ đến ý tứ sâu xa của Mạt Mạt.
Dương Lâm giật mình, đúng vậy, cậu ấy hình như đã quen rồi, quen thuộc có chuyện thì đến tìm dì Liên, nhất định có thể giải quyết, quen thuộc với việc gặp chuyện không xử lý được, trực tiếp đến tìm dì Liên.
Những năm này quá thuận lợi, thuận lợi đến mức cậu ấy đã quên mất sự xông pha lúc trước, thuận lợi đến mức cậu ấy đã quên mất cả bản lĩnh của chính mình.
Dương Lâm sợ hãi, nếu như còn tiếp tục nữa, cậu ấy nhất định sẽ bị mài mòn mọi góc cạnh, càng không có tính toán, không mạnh dạn đi đầu, vậy thì cậu ấy còn có thể đi được bao xa?
Mạt Mạt thấy Dương Lâm đã suy nghĩ rõ ràng, cũng nhẹ nhàng thở ra, thật ra trạng thái của Dương Lâm, Mạt Mạt đã sớm phát hiện, nhưng chưa gặp được chuyện gì cô cũng không dễ nói, hôm nay mượn cơ hội này để nói, cũng hi vọng Dương Lâm có thể nghĩ rõ ràng.
Cũng may, Dương Lâm suy nghĩ lại chuyện đã qua nên hiểu, suy nghĩ rõ ràng rồi.
Dương Lâm đứng dậy: "Dì Liên, vậy cháu đi trước."
Mạt Mạt gật đầu: "Đi đi!"
Dương Lâm đi rồi, Mạt Mạt day trán, vừa định đứng dậy lên lầu, thì điện thoại nhà lại vang lên, Mạt Mạt: "..."
Chị dâu Tôn nhìn Mat Mạt: "Nghe không?"
Mạt Mạt nói: "Nghe, hỏi em thì nói em không ở nhà."
Chị dâu Tôn bày tỏ rằng đã hiểu rõ, nhận điện thoại, a một tiếng, vội vàng đưa điện thoại cho Mạt Mạt: "Mạt Mạt, em trai cô."
Em trai của Mạt Mạt có hơi nhiều, nhất thời không nghĩ tới là ai, nhận điện thoại: "Alo!"
Giọng nói của Thanh Xuyên truyên tới qua điện thoại: "Chị, chị ở nhà à, em gọi điện thoại đến công ty chị, trợ lý của chị nói không biết chị đã đi đâu?"
Trợ lý nói là do Mạt Mạt đã dặn trước, Mạt Mạt có hơi mỏi mệt: "Đừng nói nữa, chị thảm thật sự rồi."
"Sao vậy?" Mat Mat cười: "Đừng lo lăng, không có chuyện gì lớn, chỉ là không muốn để cho người khác tìm thấy, em thì sao, sao lại gọi điện thoại cho chị?"
Thanh Xuyên biết chị gái không sao, cười nói: "Mấy ngày nữa em về nước rồi."
Mạt Mạt kinh ngạc: "Không phải nói mùa thu mới về sao? Sao lại về trước thời hạn thế?"
Thanh Xuyên giải thích: "Thành phố Z muốn xây cao ốc, mời nhà thiết kế, em nghĩ đây là cơ hội đúng lúc, nên về sớm."
Mạt Mạt cũng không nghe thấy tin tức: "Xây cao ốc á?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận