Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1254. Xoi Mói 2

Chương 1254. Xoi Mói 2Chương 1254. Xoi Mói 2
Đồng tử của Dương Tuyết mở lớn, trong ấn tượng của cô ta Liên Mạt Mạt vẫn rất dịu dàng, nhưng cô ta đã nghe thấy gì nào, mắng cô ta không tôi, mồm miệng cũng độc nữa.
Dương Tuyết cắn răng,"Xem ra cô chọn cái đầu tiên rồi? Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo, tôi rất mong chờ ngày cô thân bại danh liệt, tôi xem đến lúc đó có còn ai cần cô nữa."
Mạt Mạt híp mắt một cách nguy hiểm, cô và Thẩm Triết là họ hàng, cô không sợ nói cho Dương Tuyết, nhưng chỉ sợ đồn đại trong đại viện, nhất định sẽ có người mượn gió bẻ măng, đồn qua đồn lại cũng có thể dựng chuyện cô qua lại với đàn ông, cô không muốn bị tin đồn vây lấy.
Dương Tuyết hết lần này tới lần khác khiêu chiến giới hạn của Mạt Mạt, Mạt Mạt cảm thấy mắng người vẫn chưa đủ để cô phát tiết hết lửa giận.
Nước trái cây Mạt Mạt mới uống một ngụm, cầm ly nước trái cây lên hất vào mặt Dương Tuyết.
Mạt Mạt ngẩn ra, đây là bữa tiệc, đều là người có thân phận, cô ta không ngờ Liên Mạt Mạt sẽ hất nước vào mình.
Mạt Mạt dùng khăn tay lau ngón tay, đứng dậy, Mạt Mạt không thấp, đi giày cao gót cao hơn Dương Tuyết, mặt Mạt Mạt lạnh lùng, khí thế hơn Dương Tuyết nhiều, Dương Tuyết bất giác lùi lại một bước. Mat Mat nắm lấy cằm Dương Tuyết, đáy mat lạnh cực kì,"Hôm nay tôi dạy cô làm người như thế nào."
Dương Tuyết giãy giụa, lần đầu tiên cô ta tham gia tiệc tùng, vẫn rất nhút nhát, không dám khóc lóc om sòm, không dám khiến cho kim chủ mất mặt, nghiến răng,"Liên Mat Mạt, cô ngoại tình, cô đang thẹn quá hóa giận à?"
Động tĩnh bên này thu hút không ít ánh mắt của mọi người, nói thật, bữa tiệc chưa từng có hai cô gái cãi nhau như vậy, mọi người đều hiếu kì mà lại gần.
Mạt Mạt hừ lạnh,"Tôi là vợ quân nhân, làm việc thành thật ngay thẳng, ngoại tình là tự cô tự biên tự diễn, đừng có đem mấy cái ý nghĩ dơ bẩn đó lên người tôi."
Dương Tuyết,"Tôi chính mắt nhìn thấy các người cúi đầu nói chuyện, cô còn giảo biện."
Mat Mạt thấy Thẩm Triết đi tới,"Bây giờ tôi giới thiệu với cô, anh họ tôi, Thẩm Triết, bà ngoại tôi họ Thẩm, đừng nhìn tôi không tin, bữa tiệc hôm nay cũng có người quen biết tôi, cô có thể đi đối chứng."
Thẩm Triết sam mặt, lạnh lùng nhìn Dương Tuyết, tim Dương Tuyết run lên, bên tai đều là lời nói xác nhận của những người quen biết với Liên Mạt Mạt và Thẩm Triết.
Mồ hôi trên trán Dương Tuyết chảy ròng ròng, cô ta nhớ tới tin tức nghe ngóng được, Thẩm Triết có quan hệ rất rộng, hôm nay cô ta không chỉ đắc tội Liên Mạt Mạt, còn đắc tội cả Thẩm Triết, nghĩ đến bản thân sẽ bị bỏ rơi, tay Dương Tuyết run rẩy.
Dương Tuyết vội vàng nói: "Xin lỗi, tôi sai rồi, xin lỗi, tôi không biết, tôi thực sự không biết, xin lỗi tổng giám đốc Thẩm."
Mặt Thẩm Triết lạnh băng,"Tôi thấy cô cố tình gây khó dễ cho em họ tôi."
Dương Tuyết càng sợ hãi hơn, nhưng trong lòng lại hận, nếu như cô ta vẫn là con gái nhà họ Dương, làm sao có thể làm tình nhân, sao có thể hạ thấp mình xin lỗi nhiều lần, nghĩ đến lại thấy hận cha mẹ mình.
Còn về Liên Mạt Mạt, cô ta không dám nữa rồi, qua chuyện ban nãy, Liên Mạt Mạt không phải là người dịu dàng, từng chữ từng chữ sắc như dao không nói, gia thế cũng lớn, cô ta chọc không nổi.
Kim chủ của Dương Tuyết đã tới, trừng mắt nhìn Dương Tuyết, xin lỗi xong thì chuyện này mới coi như cho qua.
Dương Tuyết xám xịt muốn rời đi, Mạt Mạt lên tiếng: "Sau này quản chặt cái miệng của cô, đừng không biết làm người, miệng mồm giữ cho tốt."
Dương Tuyết thấy kim chủ dùng ánh mắt hung dữ nhìn cô ta, vội vàng cúi đầu,"Tôi nhất định sẽ quản chặt cái miệng của mình."
Dương Tuyết rời đi rồi, mọi người xung quanh cũng tản ra hết, Thẩm Triết ngồi bên cạnh Mạt Mạt,"Chuyện hôm nay làm ầm ï lớn, không giống với tính cách của em, em vẫn luôn rất khiêm tốn." Mat Mat cam ly nước trái cây lên,"Em cổ ý đấy, thứ nhất là cho Dương Tuyết một bài học sâu sắc, để cô ta không còn tới xoi mói chiếm chuyện em nữa, thứ hai là cũng giải quyết phiền phức sau này, sau hôm nay mọi người đều biết em làm em họ anh rồi, chúng ta cùng ra ngoài, cũng không có ai xì xâm sau lưng nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận