Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 887. Tức Giận 1

Chương 887. Tức Giận 1Chương 887. Tức Giận 1
Hướng Húc Đông,'Về rồi hả."
"Vâng, hôm nay sao cha lại đến ạ?"
Hướng Húc Đông im lặng một lúc,"Chuyện cha nhận được một khoản tài sản con biết rồi đúng không!"
Mạt Mạt gật đầu, "Biết ạ, hôm qua mấy đứa Tùng Nhân đã nói với con rồi."
"Hôm nay cha mới làm xong các vấn đề giao nhận tài sản, đây là danh sách."
Hướng Húc Đông nói xong liền đẩy tới trước mặt Mạt Mạt, Mạt Mạt đặt sách xuống,"Cha đang có ý gì đây?"
Hướng Húc Đông nói,'Cha là người sắp chết rồi, giữ lại mấy thứ này cũng vô dụng, cha biết, vợ chồng con sẽ không cần tiền của cha, Triều Lộ lại càng không, cha đến đây cũng hai năm rồi, Triều Lộ chưa từng gặp cha, cha biết, con bé này cả đời này sẽ hận cha, cha ấy à, những thứ này đều để lại hết cho An An."
Mạt Mạt biết Hướng Húc Đông đã nhận định An An chính là Hướng Tịch, miệng thì nói là để cho An An, chẳng phải biến tướng để lại cho vợ chồng cô ưi Mạt Mạt không thể nhận, cô chưa từng nghĩ sẽ lấy đồ của Hướng Húc Đông,"Những thứ này An An sẽ không lấy đâu ạ."
An An tiếp lời nói,"Ông Hướng cháu sẽ không lấy đâu, cháu ở chỗ ông học không đưa ông tiền học phí, sao còn có thể lấy tiền của ông! Chỗ tiền này ông giữ lại tiêu đi!"
Hướng Húc Đông xoa đầu An An, thở dài một cái, ông ấy biết sẽ như vậy, nói với Mạt Mạt,"Cha biết con học luật, giúp cha xem xem có vấn đề gì không."
Mat Mat Da.”
Mat Mat cầm giấy tờ giao nhận lên, đa số đều là tiếng Anh, Mạt Mạt học hành không tệ trong hai năm vừa qua, đều có thể đọc hiểu, giấy tờ không có vấn đề gì cả.
Ánh mắt Mạt Mạt dừng trên danh sách, nhà ở nước ngoài mấy năm trước đã bán đi rồi, tất cả đều đổi thành tiền, năm năm trước bán đi, giá cả tương đối thấp một chút.
Cuối cùng Mạt Mạt nhìn đến số tiền Hướng Húc Đông nhận được, vốn là số tiền rất khả quan, nhưng đóng thuế thừa kế và phí ủy thác thì không còn lại bao nhiêu, còn lại hai tram nghìn đô.
Nếu như những căn nhà này mà để tới năm nay bán, thì tiền thừa kế của Hướng Húc Đông không chỉ có mỗi từng này.
Khoản tiền này đã được đổi thanh Đại đoàn viên gửi vào tài khoản của Hướng Húc Đông.
Mat Mat để tài liệu xuống,'Không có vấn đề gì cả."
Lời đến miệng của Hướng Húc Đông lại nuốt xuống,"Thế thì được, cha về trước đây." Mat Mạt nói,"Con tiễn cha."
Buổi trưa ngày hôm sau, Hướng Hoa và Chu Tiếu tới tìm Mạt Mạt, Mạt Mạt biết, Hướng Hoa tới đại viện, nhất định sẽ khiến Hướng Hoa và Chu Tiếu tới.
Mat Mạt giả vờ hồ đồ,"Có chuyện gì?"
Hướng Hoa nói,"Quả thực có chuyện, chúng ta nên bàn bạc."
Mạt Mạt thấy các bạn học nhìn sang, lên tiếng nói,'Chúng ta chẳng có gì để nói cả, tôi phải đi ăn cơm."
Hướng Hoa cắn môi, anh ta cần số tiền trong tay Hướng Húc Đông, anh ta luôn đợi khoản tiền trong tay ông ấy, kiếp trước anh ta dựa vào số tiền này mà tới vùng duyên hải làm ăn buôn bán.
Kiếp trước anh ta làm giáo viên, sau đó khôi phục việc thi cử, anh ta lại làm giáo viên cấp ba, có ấn tượng sâu sắc với đề thi thủ đô, bởi vì năm 77 Hướng Húc Đông tới khoa y trường đại học thủ đô làm giáo sư, cả nhà họ cũng đi theo tới thủ đô.
Anh ta tìm quan hệ để vào trường cấp ba làm giáo viên, nhờ duyên số mà được chấm thi đại học, hơn nữa anh ta đã dạy học một năm, phân tích đề thi đại học lần đầu tiên đó, vì thế ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Sau đó xuất hiện hộ cá thể, tiền lương mỗi tháng của anh ta giật gấu bá vai, trong nhà có mấy đứa con, sống trong nhà tập thể mấy chục mét vuông của đơn vị, anh ta đã chịu quá đủ rồi. Còn Hướng Húc Đông bỗng nhiên thừa kế một phần gia sản, một phần thừa kế kếch xù, lúc đó chỗ tiền này là con số trên trời.
Hồi đó Trang Triều Dương hận Hướng Húc Đông hơn bây giờ, sau đó Trang Triều Lộ trở về, vốn tưởng rằng Trang Triều Lộ đã rơi vào cát bụi lại trở về rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận