Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 936. Kinh Hi 2

Chương 936. Kinh Hi 2Chương 936. Kinh Hi 2
Mặt Trang Triều Dương càng thêm đen xì, anh khó khăn lắm mới được nghỉ phép, Liên Thanh Bách còn đi cùng, anh còn làm sao thân mật với vợ mình, áo bông nhỏ của anh và vợ sao mà đến được đây?
Liên Thanh Bách cố ý, hai người cãi nhau ầm ï.
Mat Mạt,..."
Tuổi tác hai người công lại cũng sắp tám mươi tuổi rồi, còn có thể ấu trĩ hơn được không?
Mạt Mạt nói: "Hai người cứ từ từ cãi nhau, em vê trước đây."
Trang Triều Dương không cãi nhau nữa, tiễn Mạt Mạt lên xe, đợi xe đi xa rồi, Trang Triêu Dương mới xách đồ ăn về,"Không có phần của anh."
Liên Thanh Bách nhe răng,"Phần của anh đã lấy ra rồi, anh về trước đây, gặp lại sau nhá."
Trang Triều Dương,"..."
Lão này, tay nhanh thật đấy!
Trong tay của Trang Triều Dương toàn là đồ ăn ngon, anh trở về phòng kí túc, mọi người đều vây lấy,'Nhà ở thủ đô đúng là sướng, nào có giống nhà bọn em, đáng thương quá, đến miếng ăn ngon cũng không có."
Trang Triều Dương lườm nguýt, anh cũng bạn ký túc cũng thân thiết, những người này đều là những người da mặt day"C6 xúc xích, mỗi người lấy một miếng!"
"Ha ha, biết Triều Dương tốt mà, cảm ơn nhé."
Trang Triều Dương lấy ra phong bì thư trong ngực, cũng không biết hai đứa con trai tặng anh anh món quà gì.
Trang Triều Dương mở phong bì thư ra, là một tấm ảnh, chụp Mạt Mạt và hai cậu con trai, trong bức ảnh là hình Mạt Mạt mặc lễ phục.
Trang Triều Dương ngẩn người, vợ anh thật sự xinh đẹp, mặc đồ đen trông càng thêm trẻ trung.
Người trong phòng ký túc vây lại xem,"Đây là con gái anh hải! Xinh quá xinh quá."
Cái đám không có mắt mũi này, mặt Trang Triều Dương đen như ấít nồi,"Tôi rất già hả?"
Tuổi tác của nhau mọi người đều biết, có người mười tám mười chín tuổi đã kết hôn, con trai cũng hơn hai mươi rồi, có người đã làm ông nội rồi, lần này Trang Trieu Dương trở về vừa gầy lại vừa đen nữa, trông già thêm hai tuổi.
Mạt Mạt trẻ trung, mặc đồ đen da càng trắng, càng thêm trẻ hơn!
Có người mắt mũi tốt, vừa nhìn đã thấy khác biệt, há hốc miệng,'Vợ anh hải! Anh đây gặp cỏ non quá đấy!"
Trang Triêu Dương cất ảnh đi/Vợ tôi sắp ba mươi tuổi rồi, cô ấy sắp ba mươi tuổi rồi."
Mọi người đều ngẩn ra"Gi dời, thật hay giả đó, sắp ba mươi tuổi rồi?" Cuối cùng Trang Trieu Dương đã được trải nghiệm cảm giác của ông ngoại Mạt Mạt, bà ngoại cũng trông không già lắm, mỗi lần cùng nhau ra ngoài, ông ngoại đều bị nội thương.
Sắc mặt Trang Triêu Dương đã nói lên tất cả, xem ra là thật, mọi người giơ ngón cái,Ánh mắt tên nhãi này có độc đó, ánh mắt tốt."
Sắc mặt Trang Triều Dương tốt hơn một chút, không thèm để ý đến đám người này, đọc tiếp thư!
Thư rất ngắn, kể về tình hình dạo gần đây, hai cậu con trai ở nhà rất nghe lời, còn len lén nói với cha, bên cạnh mẹ không có tình địch!
Trang Triều Dương vui mừng rồi, con trai ngoan!
Mạt Mạt ngồi trên xe mới nhớ ra, hình như cô có chuyện chưa nói với Trang Triều Dương, bọn họ không chỉ là thu mua lại nhà, mà còn có vài cửa hàng nữa col
Hiện giờ cửa hàng đã lấy lại rồi, đều vẫn đang để trống, cô không thể quên chuyện quan trọng như thế được.
Nghĩ đến Từ Liên, Mạt Mạt mím môi, cũng không biết sau lần này, Từ Liên có thu lại cái tâm tư đó không.
Mạt Mạt xuống xe trong thành phố, không trực tiếp ngồi xe về nhà mà đi tới cửa hàng trong nhà, quan sát xem xung quanh đang mở những cửa hàng gì.
Mạt Mạt phát hiện, chỉ có cửa hàng nhà bọn họ đóng cửa, nhưng nhà khác đêu không cho thuê mà để lại tự mình sử dụng.
Mạt Mạt suy nghĩ một chút, lát nữa về nhà gọi điện thoại cho Trang Triều Dương, Mạt Mạt đi dạo chợ lớn nhất trong thành phố, ấy vậy mà có thêm sạp bán trái cây, còn có một số hải sản, không hổ là chợ rau lớn nhất, chủng loại vô cùng phong phú, Mạt Mạt đi một vòng, chợ được phân chia thành từng ô từng ô, mua rau thì ở chỗ mua rau, Mạt Mạt không ngờ lại có kinh hỉ hớn hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận