Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 338. Đồ thần kinh 2

Chương 338. Đồ thần kinh 2Chương 338. Đồ thần kinh 2
Đồ thần kinh 2
Mạt Mạt không thèm để ý tới Cảnh Tinh Tinh nữa, quay đầu nhìn về phía Tôn Nhụy: "Sau này nhớ quản cái miệng mình cho tốt, phải nhớ rõ, họa là từ cái miệng mà ra, tôi nói có đúng không?"
Cảnh Tinh Tỉnh mở to hai mắt: "Cô thế mà lại uy hiếp người khác."
Mạt Mạt mặc kệ Cảnh Tinh Tinh, chờ Tôn Nhụy trả lời. Rốt cuộc thì Tôn Nhụy vẫn còn nhỏ tuổi, năng lực đối kháng không đủ mạnh, huống chi Trang Triều Dương cũng không nhận cô ta, mỗi lần nhìn cô ta ánh mắt đều có thể làm cô ta đông cứng đến chết, vậy nên cô ta không có sức mạnh để đối nghịch với Liên Mat Mạt.
Tôn Nhụy tâm không cam tình không nguyện trả lời: "Nhớ kỹ rồi."
"Nhớ kỹ là tốt rồi, đừng có làm người hai mặt là được."
Mạt Mạt vừa nói xong, cảm giác cái giỏ sau lưng mình có người đụng nhẹ. Cô quay đầu lại nhìn thấy Trang Triều Dương, vui mừng nói: "Anh về rồi à?"
Trang Triều Dương một tay xách giỏ giúp cô: "Ừ, về nhà thôi."
Mạt Mạt gật đầu: "Được."
Ánh mắt Cảnh Tinh Tinh nhìn chằm chằm Trang Triều Dương, khuôn mặt Trang Triều Dương lại càng lạnh hơn. Mat Mat nhíu mày, ngăn cản ánh mắt Cảnh Tinh Tinh.
Trang Triều Dương cầm tay Mạt Mạt, hai người quay người rời đi, Cảnh Tinh Tinh đột nhiên hét lên: "Này, vừa rồi Liên Mạt Mạt mới uy hiếp người ta đấy, đó mới là bộ mặt thật của cô ta đấy, anh bị lừa rồi."
Mạt Mạt im lặng triệt để, đau dạ dày luôn rồi, Cảnh Tinh Tinh có ý gì đây? Sẽ không phải là coi trọng Trang Triều Dương đấy chứ?
Con mắt Trang Triều Dương gần như có thể kết băng, phun ra ba chữ: "Đồ thần kinh."
Mạt Mạt: ".."
Trang Triều Dương định vị con người Cảnh Tỉnh Tinh thật chính xác, cô cũng cảm giác Cảnh Tinh Tinh bị bệnh không nhẹ.
Mãi cho đến khi Mạt Mạt lên lầu, Cảnh Tinh Tinh vẫn chưa lấy lại tỉnh thần. Đây là lần đầu tiên cô ta bị mắng, hơn nữa người mắng còn là một người đàn ông, gương mặt đã tím thành màu đỏ tía luôn rồi.
Từ khi Trang Triều Dương xuất hiện, Tôn Nhụy vẫn luôn hạ thấp cảm giác tồn tại của mình. Bây giờ thì cả người lại càng run hơn, vừa rồi cô ta cảm giác được ánh mắt lạnh thấu xương của Trang Triều Dương.
Mạt Mạt về đến nhà, thay quần áo, Trang Triều Dương cởi áo khoác, đang ngồi trên ghế làm nấm.
Mạt Mạt ngồi bên cạnh Trang Triều Dương: "Anh không hỏi em vừa rồi đã xảy ra chuyện gì à?" Trang Trieu Dương hôn trộm một cái lên ma Mat Mạt: "Là mấy người kia chọc đến vợ anh thôi!"
Mạt Mạt dương dương đắc ý nói: "Phải, sau đó thì em thắng, em còn cảnh cáo Tôn Nhụy không để cho cô ta nói bậy nữa."
Trang Triều Dương cưng chiều cười cười: "Vợ anh lợi hại nhất."
Mat Mat kiêu ngạo: “Cái đó là đương nhiên.”
Trang Triều Dương ít khi xoa tóc Mat Mạt, Mạt Mạt lắc lắc: "Anh đừng vò tóc nữa, tóc rối hết rồi."
Trang Triều Dương thả tay ra: "Vợ ơi, đến giờ cơm chiều rồi, tối nay chúng ta ăn gì?"
Mạt Mạt chỉ vào nấm: "Nấm xào ớt, trứng gà xào mộc nhĩ, món chính là bánh còn lại từ buổi trưa."
Trang Triều Dương võ tay đứng dậy: "Để anh làm cho."
Mạt Mạt ngồi đó: "Được rồi, để em làm nấm."
Trải qua hai năm học tập, tay nghề nấu ăn của Trang Triều Dương đã ra hình ra dạng, Mạt Mạt ăn thức ăn, Trang Triều Dương rất hài lòng với kiệt tác của mình: "Có phải rất ngon không?"
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy."
Trang Triều Dương được khen ngợi, mừng khấp khởi uống một ngụm rượu, Mạt Mạt ho khan một tiếng, Trang Triều Dương nhếch môi: "Đương nhiên, vẫn là nhờ có giáo viên dạy tốt."
"Đúng thế đấy." Trang Trieu Dương cười ha ha, vợ anh đáng yêu quá mà.
Sau khi ăn xong, chờ Trang Triều Dương rửa chén xong, Mạt Mạt cũng đã làm xong toàn bộ nấm: "Đúng là không ít thật, đoán chừng phơi xong có thể được hai cân đấy."
Trang Triều Dương đem nấm đã làm xong đặt ra ban công, nhận lấy chổi trong tay Mạt Mạt: "Để anh đọn cho, em đi rửa tay đi."
"Được"
Mạt Mạt rửa tay xong, duỗi lưng mệt mỏi, muốn trở về ngủ. Trong phòng ngủ không thấy Trang Triều Dương, Mạt Mạt xoay người đi ra ngoài, chỉ thấy Trang Triều Dương đang đun nước nóng!
Trong nháy mắt khuôn mặt Mạt Mạt đỏ lên, nhớ tới ngày mưa lớn, hai người tắm uyên ương!
Trang Triều Dương nhìn thấy Mạt Mạt, ánh mắt cực kỳ sáng ngời: "Vợ ơi, nước nóng có rồi, cùng tắm rửa cho đỡ mệt nào."
Mạt Mạt từ chối: "Ngày mai em còn phải dậy sớm, em ngủ đây. Đồng chí Trang Triều Dương, anh tự tắm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận