Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1116. Tại Sao Đến 2

Chương 1116. Tại Sao Đến 2Chương 1116. Tại Sao Đến 2
Vương Nhạc đi giày cao gót tiến lên phía trước, bức tranh treo không cao lắm, Vương Nhạc,"Tranh?"
Mạt Mạt đưa một góc tấm vải đỏ cho Vương Nhạc,"Mở ra xem đi."
Vương Nhạc quay đầu nhìn Thẩm Triết, Thẩm Triết nắm lấy tay Vương Nhạc,"Chúng ta cùng mở."
Vương Nhạc cười ngọt ngào,"Dạ”
Lời nói vừa dứt, tấm vải đỏ rơi xuống, bức tranh này là ảnh Vương Nhạc ghép với Thẩm Triết, Thẩm Triết giật mình lùi lại phía sau ngẩng đầu lên ngắm nhìn bức tranh.
Đôi mắt Vương Nhạc sáng bừng, cũng không cần Thẩm Triết kéo, cô say sưa tán thưởng bức tranh, tỉ mi ngắm nhìn từng bức tranh, vui mừng nói,"Đây đều là hình ảnh tương tác giữa chị và Thẩm Triết! Mạt Mạt, món quà này của em chị thực sự quá thích rồi."
Vương Nhạc vừa nói vừa dùng ngón tay sờ vào bức tranh, trong đầu nhớ lại những hồi ức trước kia, đây đều là những hồi ức quý giá nhất của cô ấy,"Đây là món quà tốt nhất chị nhận được."
Mạt Mat "Thoi gian gấp gáp quá, em thực sự không có thời gian chuẩn bị những cái khách, chỉ nghĩ đến những hồi ức này."
Vương Nhạc nắm tay Mạt Mạt,"Sao em nghĩ được ra vậy, chị quá bất ngờ rồi." Mat Mat cười,"BỞởi vì trong nhà em cũng có bức tranh giống như vậy, chỉ là không cắt ra mà thôi."
Thẩm Triết đứng trước bức tranh cuối cùng, chỉ vào bức tranh,"Bức tranh này không phải là hồi ức."
Lúc này Vương Nhạc mới chú ý đến, bức tranh này là một bức tranh hoàng hôn, hai người cùng dìu nhau, cùng ngắm hoàng hôn phía xa, hình ảnh rất đỗi ấm áp và ngọt ngào.
Mat Mạt giải thích,"Ngụ ý của bức tranh này là đầu bạc răng long, bức tranh này được em thêm vào cuối cùng."
Vương Nhạc đã nhận được không ít những lời chúc phúc như thế này, nhưng của Mạt Mạt lại khiến cô ấy cảm động, cô ấy thông qua bức tranh này, dường như nhìn thấy lúc bản thân mình và Thẩm Triết già đi.
Thẩm Triết giơ ngón cái với Mat Mạt "Khen cho đầu óc em có thể nghĩ ra những cái này, cảm ơn em nhé."
Mat Mat cười,'Hai anh chị chẳng thiếu thứ gì, em biết chỉ có thể bỏ tâm huyết ở những chỗ khác rồi."
Vương Nhạc,"Những bức tranh này nhất định sẽ cất giữ cẩn thận, Thẩm Triết, anh tìm người gỡ xuống đem về nhà."
"Được."
Mat Mạt nhìn thời gian,"Hai người cũng vào đây một lúc rồi, khách ngoài công chắc không đã không ít đầu." Thẩm Triết dìu Vương Nhạc,'Vậy bọn anh đi ra đón khách trước."
"Được, em đi vào lễ đường."
Mạt Mạt nói xong liền xoay người rời đi, lúc trở về lễ đường, Mạt Mạt không ngờ lại nhìn thấy Phạm Đông, Mạt Mạt cũng tìm một vòng xung quanh Phạm Đông, cũng không nhìn thấy Hướng Hoa, xem ra Phạm Đông vẫn còn nhớ ở đây không hoan nghênh Hướng Hoa.
Phạm Đông có thể đến, cũng là điều bất ngờ, Thẩm Triết và Phạm Đông không hề có qua lại gì với nhau, Phạm Đông có thể đến nhất định là có người đưa vào.
Mạt Mạt quan sát Phạm Đông một lúc, mới biết là ai đưa Phạm Đông đến, người nhà họ Tê.
Người nhà họ Tề ở thành phố G có qua lại với nhà họ thẩm, chỉ có điều không ngờ đến, người nhà họ Tê lại xem trọng Phạm Đông.
Phạm Đông là muốn lôi kéo quan hệ với nhà họ thẩm, đáng tiếc người nhà họ Thẩm với người nhà họ Tề chỉ là sơ giao, Phạm Đông muốn tới nói chuyện cũng không thể.
Mạt Mạt liên tục chú ý đến Phạm Đông, cũng không quên còn có Từ Liên, cô hoàn toàn không hiểu được tại sao Từ Liên đến nhà hàng làm thêm?
Điều kiện của nhà họ Từ rất được, tiền tiêu vặt của Từ Liên ở thời đại này cũng rất cao, tại sao Từ Liên đến đây làm thêm? Trong lòng Mạt Mạt cứ suy nghĩ mãi, thậm chí còn tưởng tượng thêm chút nọ chút kia, đến đây có phải là có mục đích gì không? Khách sạn này không phải khách sạn quốc doanh, nhân viên không cố định, bây giờ cũng có sinh viên tới những khách sạn như thế này để làm thêm, tiền lương cao, đãi ngộ tốt. Mạt Mạt đang suy nghĩ, thì nghe thấy Trịnh Đình Đình ai da một tiếng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận