Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1473. -

Chương 1473. -Chương 1473. -
Trong nhà có bảo mẫu thật tốt, Mat Mat không cần dậy thật sớm nấu cơm, cũng không cần gắng sức đuổi theo thu dọn, vừa xuống lầu đã có người làm xong bữa sáng.
Mạt Mạt mặc đồ vest, ăn sáng xong phải đi, cầm túi móc ra mười đồng: "Chị dâu, đây là tiền mua đồ ăn, em để ở đây."
Chị dâu Tôn sửng sốt, không phải hôm qua vừa mua không ít đồ ăn sao? Nhưng Mạt Mạt đã đi, chị dâu Tôn chỉ có thể thu tiền vào.
Mạt Mạt đi ra ngoài vừa vặn đụng phải Diệp Phàm, cô ta lạnh mặt đi tới, mặc dù Liên Mạt Mạt không có nghĩa vụ giúp cô ta, nhưng khúc mắc trong lòng càng sâu hơn.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, tính toán thời gian, qua một thời gian nữa, Trịnh Nghĩa cũng nên chuyên nghiệp rồi.
Mạt Mạt khởi động xe, đến công ty, thứ hai và thứ năm là lúc bận rộn nhất, đừng thấy không có chuyện gì lớn, nhưng cũng có không ít việc.
Nhất là thứ hai là nhiều nhất, kế hoạch của một tuần, đều phải hoàn thành trong thứ hai.
Mạt Mạt bận rộn cả ngày về nhà, nhìn thấy Đại Song và Tiểu Song mới nhớ ra chuyện đã đồng ý với Tiết Nhã, hai cô bé ngồi nép vào nhau trên ghế sofa, lo sợ bất an nhìn An An. Đừng thấy An An tốt tính, nhưng cũng là đứa tự bênh vực mình, Đại Song và Tiểu Song bắt nạt Mễ Mễ, dù đã nói xin lỗi, An An cũng không muốn trở thành bạn bè.
Bởi vì chuyện của chị dâu Tôn nên hôm qua Mạt Mạt quên không nói, vội vàng nói với An An, cậu bé nghĩ đến dì Tiết Nhã và bác trai Dương Phong đều rất tốt, chỉ là việc nhỏ hướng dẫn làm bài tập từ chối cũng không dễ.
An An gật đầu: "Con sẽ dạy bọn họ."
Mạt Mạt xoa đầu An An, thằng bé hiểu chuyện, có thể hiểu vì sao cô đồng ý, nhà họ Dương và nhà bọn họ có quan hệ không tệ, có tầng quan hệ này ở đây, Tiết Nhã lại muốn dạy bảo Đại Song và Tiểu Song cho tốt, cho nên Mạt Mạt mới đồng ý.
Mạt Mạt thay quần áo xuống lầu, An An đã đang hướng dẫn hai cô bé học tập, Đại Song và Tiểu Song nghe rất nghiêm túc, chờ cơm tối làm xong, bài tập cũng đã làm xong, hai bé gái vội vàng ôm bài tập đi.
Trước khi đi thì nói cảm ơn, Mạt Mạt gật đầu khẽ cười, xem ra Tiết Nhã đã hạ quyết tâm dạy dỗ, trước kia hai đứa bé này bởi vì tính tình quái gở, không nói cảm ơn cũng không ai chú ý, nhưng bây giờ đã biết cảm ơn rồi, cũng là có tiến bộ.
Sau bữa cơm tối, chị dâu Tôn còn chưa nhìn thấy Thất Cân: "Mạt Mạt, Thất Cân không về sao?"
Mat Mat nói: "Thứ tư sẽ trở vê, bình thường phần lớn thời gian đều ở nhà mẹ nuôi em, chị dâu không cần lo lắng." Chị dâu Tôn yên tâm, móc từ trong túi quân ra mười đồng: "Đây là tiền đồ ăn buổi sáng, trong nhà có đồ ăn nên tôi không mua."
Mạt Mạt ngẩng đầu lên khỏi văn kiện, cười nói: "Vậy thì để ở chỗ chị đi, chị dâu bọn nhỏ trong nhà đều đang phát triển, không tránh được sau này sẽ có lúc tiêu, hết thì hỏi em là được."
Chị dâu Tôn thấy Mạt Mạt không cầm, chỉ có thể cất trở lại, trong lòng cảm động sự tín nhiệm của Mạt Mạt, phải biết là, thôn làng của bọn họ cũng có bảo mẫu, mua thức ăn một xu cũng phải nhìn chằm chằm, rất sợ như là ăn bớt, nhưng dân quê cũng có khí phách, bọn họ không có học thức, nhưng có lương tâm, cũng có tự tôn.
Mạt Mạt không nghi ky chị ấy, chị dâu Tôn lại càng để tâm hơn đối với nhà này.
Mạt Mạt cảm thấy rõ ràng thái độ của chị dâu Tôn thay đổi, trong lòng nắm chắc.
Thời gian vội vã trôi qua, chỉ chớp mắt đã qua một tháng, đã vào tháng bảy, bọn nhỏ cũng được nghỉ hè.
Chỉ có điều trước khi nghỉ hè phải qua được cửa ải thi cuối kỳ một, thi cuối kỳ tốt thì đợi khen thưởng, thi không tốt lắm thì đợi cành liễu chăm sóc.
Bây giờ sắp phải thi rồi, Tùng Nhân ngược lại cứ làm ầm ï lên: "Mẹ, nửa cuối năm con muốn lên lớp 12"
Mạt Mạt vặn tai Tùng Nhân: "Cho con lợi hại này, không lên lớp 11 hả? Nhảy thẳng lên lớp 12." Tùng Nhân chịu đựng đau đớn, lam bẩm: "Mẹ, Dương Lâm cũng sắp nhảy lớp rồi, con cũng phải nhảy, con là anh cả, không thể kém hơn so với Dương Lâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận