Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1646. -

Chương 1646. -Chương 1646. -
Mat Mạt nhìn thấy đồ tết Lý Vinh Sinh đưa tới, trừng mắt: "Tốn kém những thứ này làm gì? Mang tấm lòng đến thế là được rồi."
Lý Vinh Sinh cười: "Gần đây em bán câu đối xuân kiếm được một khoản tiền, em cũng không mua đồ đắt, cũng là chút tấm lòng."
Lý Vinh Sinh biết, mua đồ đắt, chị Liên nhất định sẽ tức giận, nhưng mua đồ trong phạm vi cậu ấy có thể chấp nhận, chị Liên mới có thể chấp nhận.
Mat Mạt cười: "Xem ra kiếm được không ít!"
Lý Vinh Sinh gật đầu: "Bận rộn một tuần, đi khắp các hang cùng ngõ hẻm kiếm được hơn một ngàn."
Mạt Mạt kinh ngạc, đã là năm 1984 rồi, hiện tại kiếm tiền không còn dễ như mấy năm trước, rất nhiều ngành nghề đều đã ổn định, một tuần mà Lý Vinh Sinh kiếm được nhiều như vậy, cô không nhìn lầm người, là một người có năng lực.
Lý Vinh Sinh trưởng thành rồi, không bởi vì một chút xíu thành tựu mà kiêu ngạo, nói tiếp: "Chị Liên, tiền em nợ chị, năm nay thì không trả được rồi, tương lai em nhất định có thể trả lại."
Mạt Mạt tin Lý Vinh Sinh: "Xem ra đã có chương trình gì rồi hả ?"
Lý Vinh Sinh gật đầu: "Vâng, em muốn bắt đầu từ chợ lớn của những thị trấn nhỏ quanh đây, nhập hàng đi bán, dòng người ở chợ lớn có bảo đảm, tới đều là mua đô, chỉ cân nhập chút đồ có nhu câu, nhất định sẽ không sai."
Mạt Mạt chưa bao giờ nghĩ tới chợ lớn, rất nhiều năm rồi Mạt Mạt không tới chợ lớn, Lý Vinh Sinh có thể nghĩ đến chợ lớn, khiến cho Mạt Mạt phải thay đổi cách nhìn.
Hiện tại chợ lớn đều đã vào trong thành phố để buôn bán, thật đúng là có rất ít người lại đến chợ lớn để tiêu pha nữa, chuyện này nếu như làm xong, lợi ích không nhỏ.
Mẹ Lý nghe con trai chậm rãi nói, nụ cười ở khóe miệng càng lúc càng lớn, con trai đã dùng hành động thực tế để chứng minh cậu ấy có thể nuôi sống bà.
Mạt Mạt giữ Lý Vinh Sinh lại ăn cơm, tự mình tiễn Lý Vinh Sinh và mẹ cậu ấy ra cửa chính rồi mới trở về đại viện.
Mẹ Lý cảm thấy không chân thực, đi ra rồi mới dám hỏi: "Mẹ vẫn cho là, bà chủ lớn đều sẽ chỉ tay năm ngón, đây là lần đầu tiên nhìn thấy bình dị gần gũi như thế."
Lý Vinh Sinh bất đắc dĩ cười: "Mẹ, bà chủ lớn cũng là con người, tìm cũng là miếng thịt dài, con còn từng gặp Ngụy Vĩ nữa, cũng rất nhã nhặn ôn hoà."
"Trước kia nếu như mẹ nghe con nói những lời này, nhất định mẹ không tin, bây giờ mẹ tin rồi, con nói xem, người ta là ông bà chủ lớn đều ôn hoà như thế, sao cha con lại là dáng vẻ ai cũng coi thường?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Lý Vinh Sinh rong lên: "Mẹ, đừng nhắc đến tên súc sinh kia nữa."
Mẹ Lý há to miệng, thở dài không nói nữa: "Chúng ta đi thôi, Chương Vĩ ở nhà một mình, còn không biết đã ăn cơm chưa."
Lý Vinh Sinh vâng một tiếng, hai người đến chờ xe buýt.
Lý Thư đợi hai người lên xe buýt rồi, mới từ trong bụi cây đi ra, mặt đen lên, Lý Vinh Sinh vậy mà đến đại viện, hơn nữa còn là Liên Mạt Mạt tiễn ra ngoài, dựa vào cái gì, Lý Vinh Sinh chính là khắc tỉnh của cô ta.
Mạt Mạt còn không biết Lý Thư lại tới nữa, hơn nữa ở nhà bắt đầu tiếp đãi bạn bè, năm trước, nên tặng quà đều đã tặng quà rồi.
Hai mươi tám tháng chạp Triệu Tuệ đi, hai mươi chín tháng chạp Liên Quốc Trung tới.
Mấy đứa Hạo Dương không về, năm nay nhà Mạt Mạt đón Tết vô cùng náo nhiệt.
Đêm 30 Trang Triều Dương mới trở về, kịp ăn sủi cảo buổi tối, trong nhà nhiều con trai, ầm ï đón giao thừa.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương về đi ngủ.
Quên không nói, hiện tại đã có chương trình cuối năm rồi, Mạt Mạt không xem chương trình cuối năm ở tương lai, nhưng lại rất thích ở niên đại này, hiện tại đều là kinh điển, vô cùng có ý nghĩa.
Tiết mục cuối năm năm nay, Mạt Mạt còn nhìn thấy Tôn Nhuy, cô ta lên chương trình cuối năm, Mat Mạt vẫn luôn biết Tôn Nhuy rất nổi, không nghĩ tới, Tôn Nhuy đã có thể biểu diễn ở chương trình cuối năm rồi.
Một năm mới, Mạt Mạt lại nhiều thêm một tuổi, trước kia sẽ còn cảm khái, hiện tại thì không, sẽ chỉ càng trân quý cuộc sống bây giờ.
Mùng một đầu năm, cả nhà thức dậy vô cùng sớm, Mạt Mạt và Trang Triều Dương chuẩn bị sủi cảo.
Ăn xong bữa sáng chính là cho lì xì, mỗi đứa trẻ chúc tết, Hạo Dương và Hạo Bác là vui vẻ nhất, năm nay không có cha mẹ thu tiền mừng tuổi, đều là của bọn họ.
Tâm Bảo và Tâm Bối nhà Tê Hồng cũng tới, Mạt Mạt cũng cho lì xì, Tùng Nhân cười hì hì một đám nhỏ lại đến nhà sát vách, sau đó đến đại viện chúc Tết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận