Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 647. Làm sao vậy? 1

Chương 647. Làm sao vậy? 1Chương 647. Làm sao vậy? 1
Lý Lam chạy cả một đường để tới, bởi vì chạy nhanh nên phổi đau vô cùng, Mạt Mạt ôm khuôn đúc: "Có việc à?"
Lý Lam hít sâu vài cái, hơi thở mới đều trở lại: "Là như thế này, sắp tới Tết Trung thu rồi, đúng lúc em nghỉ phép, muốn đến thăm Tiểu Nhiễm, đến hỏi chị xem, có muốn gửi đồ gì không?"
Mạt Mạt nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề: "Cô muốn đi thăm ai?"
Lý Lam cười: "Tiểu Nhiễm, em gái em, em dâu của chị, Mộng Nhiễm."
Mạt Mạt nhìn Lý Lam đang cười khanh khách: "Cô biết mấy người Mộng Nhiễm ở đâu à?"
Lý Lam gật đầu: "Mẹ em đến rồi, em lại hỏi một vài chiến sĩ, bọn họ nói cho em biết."
Mạt Mạt nghe xong, đây là chuẩn bị chu toàn rồi đi, nhưng cô cũng biết, Mộng Nhiễm không muốn nhìn thấy Lý Lam, ngón tay của Mạt Mạt gõ lên khuôn đúc, cô rất chán ghét người giả vờ giả vịt, như này lại khiến cho cô nhớ tới Liên Thu Hoa: "Tôi nhớ là, lần trước mẹ cô đến, hình như muốn tuỳ tiện gả Mộng Nhiễm cho một người đàn ông ở trong khe suối chỉ vì để đổi lương thực, đừng nói với tôi là cô không biết?"
Vành mắt Lý Lam đỏ hồng: "Về sau em mới biết đến, em không đồng ý, suy cho cùng Mộng Nhiễm cũng là em gái em.”
"Em gái? Đáy lòng cô không nghĩ như vậy, từ nhỏ cô đã bắt nạt em ấy, cướp đồ của em ấy, thật ra là hận không thể khiến cho em ấy biến mất khỏi nhà."
Ánh mắt Lý Lam né tránh: "Em không có."
Mạt Mạt mất kiên nhẫn: "Cô nhất định đã nghe ngóng được không ít tin tức liên quan tới tôi, bây giờ tôi lại tặng cho cô một cacsi miễn phí."
Lý Lam mờ mịt: "A?"
Trong con mắt Mạt Mạt phản chiếu hình ảnh của Lý Lam, nói ra từng chữ: "Con người tôi, ghét nhất là người dối trá, hay làm bộ làm tịch, nếu như cô thẳng thắn cho tôi thấy mục đích, tôi còn có thể coi trọng cô một chút, nhưng ở trước mặt tôi chơi trò tâm nhãn, sau này cách xa tôi một chút."
Lý Lam xanh mặt, lần đầu tiên cô ta bị người khác cư xử không nể mặt mũi như vậy, Hứa Noãn Tâm lừa cô ta, Hứa Noãn Tâm nói, Liên Mạt Mạt tâm địa thiện lương, người cũng tốt, tính cách dịu dàng à? Vậy người độc miệng trước mặt đây là ai?
Lý Lam còn muốn nói gì đó, nhìn thấy Te Hồng đi tới, quay người đi rồi, Mạt Mạt nhìn về phía Tề Hồng: "Cô dẫn Tâm Bảo đi đâu vậy?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tê Hồng: "Tâm Bảo muốn đi tìm cha, tôi dắt nó đi tìm Triệu Hiên, Lý Lam sẽ không thật lòng muốn đi thăm Mộng Nhiễm chứ."
"Cô đều nghe thấy à?" Te Hong nói: "Tôi vân luôn ở đây, là do hai người không chú ý đến tôi, cô ta sẽ đi sao?"
Mạt Mat cười lạnh: "Cô ta còn lâu mới đi."
"A, cô ta không đi, sao phải nói đi thăm Mộng Nhiễm?"
Mạt Mạt giải thích: "Cô ta tính toán như này, tới tìm tôi thì nói là đi thăm Mộng Nhiễm, nếu như tôi bảo cô ta mang hộ đồ, thì vừa vặn mượn cớ giúp tôi đưa đồ để hàn gắn tình cảm với Mộng Nhiễm, mà tôi còn muốn thành toàn cho cô ta, đáng tiếc, cô ta không hiểu rõ tôi."
Te Hồng líu lưỡi: "Thảo nào từ nhỏ Mộng Nhiễm bị bắt nạt thảm như vậy, Lý Lam có đầu óc đấy."
Mạt Mạt cười: "Tôi không thèm nghe cô nói nữa, tôi về nhà trước đây."
"Ừm, được."
Tâm Bảo đợi Mạt Mạt đi rồi, kéo mẹ lại: "Mẹ, dì Mạt Mạt thật lợi hại."
Tề Hồng cười: "Tâm Bảo cũng muốn giống như dì Mạt Mạt à?"
Tâm Bảo lắc đầu: "Cha nói mẹ, người ngốc cũng có phúc của người ngốc, con muốn làm người ngốc."
Tê Hồng : ".. "
Mạt Mạt về đến nhà, Tùng Nhân đang nằm sấp viết chữ, Mạt Mạt đi tới nhìn liếc qua, cũng không tệ lắm, mặc dù vẫn xiêu xiêu vẹo vẹo như cũ, nhưng có thể nhìn ra là đang viết gì rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận