Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1703. -

Chương 1703. -Chương 1703. -
Thất Cân chống cằm nói: "Cũng khá thú vị đấy."
Thú vị tức là muốn rồi.
Mạt Mạt nhắc nhở: "Đài Truyền hình phải quay trực tiếp đó, con có chắc muốn lên đó không?"
Thất Cân nói: "Bây giờ con ngày nào cũng bị vây quanh, lên tivi rồi thì cùng lắm là có nhiều người quen biết con hơn thôi."
Mạt Mạt có chút có lỗi, Thất Cân bị người ta vây quanh cũng bởi vì cô, những người gần đây đều biết Thất Cân là con trai của ai, nếu không phải Thất Cân thích ứng tốt thì cô càng có lỗi hơn nữa.
"Nếu như con muốn tham gia thì mẹ sẽ nói với Tôn Nhụy một tiếng."
Thất Cân đứng dậy: "Thôi đi, con lại không muốn tham gia nữa rồi, hết vui rồi."
Cái cua này bẻ lái nhanh thật: "Hả? Không đi nữa hả?"
Thất Cân nói: "Không nói nữa, lỡ như lấy được hạng nhất thì phải làm sao đây, chẳng phải con sẽ càng nổi tiếng hơn sao?"
Mạt Mạt đặc biệt muốn nói, núi này cao còn có núi khác cao hơn, con trai đừng có tự tin như vậy, nhưng Thất Cân đã đi xuống lầu rồi.
Thật ra Mạt Mạt không quan tâm hạng nhất đó lắm, cô cũng đồng ý Thất Cân không đi, khen ngợi con cái quá nhiêu, thật ra nhiêu khi cũng không phải chuyện tốt.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt đến công ty trước, để người phía dưới suy nghĩ phương án đối sách, Mạt Mạt đang suy nghĩ đối sách thì Tôn Nhụy đến.
Mạt Mạt rót cho Tôn Nhụy một ly nước: "Tối hôm qua vừa nhớ đến cô thì cô đã đến rồi."
"Cô cũng đã nhìn thấy hoạt động chúng tôi đang chuẩn bị rồi chứI"
"Nhìn thấy, cũng không tệ, rất sáng tạo đó."
Đôi mắt Tôn Nhụy sáng rỡ lên: "Tôi thật sự không ngờ Lý Thư lại có năng lực này."
"Bây giờ cô ta đang ở công ty của cô? Hoạt động này là cô ta nghĩ ra hả?"
Tôn Nhụy gật đầu: "Đúng vậy, Lý Thư còn nghĩ ra một vài hoạt động nữa, đúng rồi, còn đề nghị chương trình thực tế, đáng tiếc bây giờ không được, quá ít ngôi sao, hơn nữa mọi người đều rất bận rộn, không có đoàn đội của mình, thật sự rất khó khăn."
Mạt Mạt suy nghĩ trong lòng, Lý Thư đang muốn phát triển theo hướng này sao, cũng phải, phụ nữ mà, trông cũng khá xinh xắn, chiếm được lợi thế, tất nhiên muốn có lĩnh vực thành công của mình.
Bây giờ xem ra Lý Thư đang muốn phát triển theo hướng đạo diễn và biên kịch!
Mạt Mạt cứ mãi nghe Tôn Nhụy nói, cô nhìn thời gian mới cắt lời: "Cô đến chính là đến nói với tôi kế hoạch tương lai của các cô sao?" "Chà, nhìn kia, tôi quên mat chuyện nghiêm túc, tôi đến law muốn mời Thất Cân, tiết mục Thiếu Niên Cương này, Thất Cân là thích hợp nhất."
Mạt Mạt nói: "Đầu tiên cảm ơn cô đã nhớ đến nó, nhưng mà Thất Cân sẽ không lên đâu, hôm qua thằng bé đã nói rõ rồi, thằng bé này không muốn nổi tiếng."
Mạt Mạt cũng ngại nói ra nguyên văn câu nói của Thất Cân, Mạt Mạt sợ bị vả mặt!
Tôn Nhụy thầm cảm thấy đáng tiếc, nhưng vẫn không chịu nổi muốn đi khuyên nhủ, thế nhưng lời nói tới bên miệng lại nói không ra, Thất Cân lên thì làm sao, thằng bé Thất Cân này không thiếu tiền, không thiếu gì cả.
Tôn Nhụy nhún nhún vai: "Xem ra tôi đã đến công cốc rồi."
Mạt Mạt nói: "Cũng không phải công cốc, đúng lúc cô đang làm tiết mục thiếu niên, bên tôi cũng làm từ thiện liên quan đến trẻ con, tôi ở trên tiết mục của cô phát một đoạn quảng cáo liên quan đến từ thiện thì thế nào?"
Tôn Nhụy nói: "Tôi đang hợp tác với đài truyền hình, nói không chừng phải tốn tiền phát quảng cáo, tôi không dám đảm báo, nhưng mà quảng cáo từ thiện thì có lẽ có thể miễn phí, tôi sẽ cố tranh thủ."
Mạt Mạt cười nói: "Vậy tôi ở đây cảm ơn cô trước."
Tôn Nhụy chuyển động đôi mắt, quảng cáo từ thiện rất tốt, có thể đổi lại danh tiếng tốt cho công ty thời buổi này danh tieng tốt bao nhiêu tiên cũng không đổi lại được, Tôn Nhụy mất hình tượng nằm trước bàn làm việc của Mat Mạt, cô v6 cùng bất ngờ: "Cô đang làm cái gì vậy?”
Tôn Nhụy chống hai tay ngồi đàng hoàng một chút: "Muốn bàn bạc với cô một việc, công ty của chúng tôi miễn phí quay quảng cáo cho cô thì thế nào?”
Dưới đáy mắt Mạt Mạt sáng rỡ: "Cô đúng là thông minh đó."
Tôn Nhụy ngồi thẳng lưng: "Không thông minh không được, cạnh tranh khốc liệt lắm!"
Mạt Mạt hừ nhẹ một tiếng: "Tôi không thấy được sự khốc liệt cho lắm, mấy năm qua công ty của cô đã vô cùng nổi tiếng."
Tôn Nhụy đắc ý: "Cũng do tôi có mắt nhìn người, một cái là bắt được Lý Thư, cô ta đúng là một kho báu."
Mạt Mạt tiêm cho Tôn Nhụy một liều thuốc dự phòng: "Vậy thì cô phải coi chừng, mặc dù có số tiền bồi thường khổng lồ, nhưng giá trị của Lý Thư bị phát hiện rồi, việc lôi kéo sẽ không tránh khỏi."
Tôn Nhụy phụt cười một tiếng: "Tôi cũng không ngốc, nhưng mà cô rất đúng, tôi phải theo dõi sát sao hơn một chút, thật sự không được thì cố kiếm thêm nhiều kịch bản tốt một chút, tôi không thể chịu thiệt"
Mạt Mạt nói: "Bộ dạng của cô không giống như ngôi sao, ngược lại giống gian thương hơn đó." "Cảm ơn lời khen, nói lại chủ de chính, quảng cáo từ thiện đưa cho tôi quay đi, tuyệt đối miễn phí."
Mạt Mạt nói: "Tôi thấy mặc dù cô nói là miễn phí thì cũng có tính toán của riêng mình chứt"
Tôn Nhụy hào hứng: "Biết ngay là không giấu được cô, tôi nghĩ thế này, cô xem, tôi sẽ để hai ngôi sao nhí vào quảng cáo từ thiện, tôi có thể dự đoán đoạn quảng cáo này nhất định sẽ nổi tiếng, cho nên muốn để hai ngôi sao có cơ hội tỏa sáng hơn."
"Bài toán này cô tính cũng hay đấy, đáng tiếc cô thất vọng rồi, quảng cáo tôi muốn là trong đó đều là trẻ con, không cần người lớn."
Mặc dù Tôn Nhụy thất vọng không thể quay ngôi sao trưởng thành, nhưng công ty cũng có bồi dưỡng ngôi sao nhí: "Cô quên rồi sao, công ty của chúng tôi trẻ con cũng không ít."
Đúng là Mạt Mạt đã quên mất, chủ yếu là Tôn Nhụy luôn bồi dưỡng chứ chưa trọng tâm tuyên truyền ra ngoài, cô lại không xem tivi nên tất nhiên là phớt lờ rồi.
Mạt Mạt đối với thiết kế quảng cáo không có thiên phú gì, mặc dù cô xem rất nhiều nhưng không thích bắt chước theo: "Ý tưởng của tôi là quay quảng cáo theo phong cách phim tài liệu, chia nhỏ ống kính, cô muốn thêm vào ngôi sao nhí, phải thêm thế nào?"
Tôn Nhụy suy nghĩ, Mạt Mạt cũng không làm phiền Tôn Nhụy, con người của Tôn Nhụy, trời sinh chính là làm trong ngành này.
Cô ta là bà chủ nên mạnh dạn hơn, cách nghĩ cũng nhiêu hơn, công ty cũng có danh tieng Ở trong nước, đối với ngành giải trí càng sôi nổi hơn.
Lại bởi vì bản thân là ngôi sao, cho nên càng có thể hiểu được làm ngôi sao ở thời đại này thật không dễ dàng, có cô ta dẫn dắt, tiền cát sê và đãi ngộ cũng tốt hơn nhiều.
Mặc dù Mạt Mạt không có trải qua cuối thập niên 80, nhưng cô cũng có xem một số bài phỏng vấn của ngôi sao, có nhắc đến ca sĩ, ngôi sao lúc mới bắt đầu thật sự không kiếm tiền, mỗi ngày đều phải chạy sô, mỗi sô đều rất rẻ.
Nhưng không gian thay đổi này, mặc dù tiền cát sê không có đáng sợ như sau này, nhưng cũng đã cải thiện khá nhiều, ít nhất một số ngôi sao nổi tiếng, tiền cát sê của họ rất cao, không cần phải chạy sô, có lời mời đàng hoàng.
Còn có người quản lý và trợ lý của mình, đãi ngộ cao hơn rất nhiều.
Mạt Mạt cũng nghe Tôn Nhụy nói qua vài lần, ngôi sao của công ty cô ta, mặc dù hợp đồng vẫn có chút hà khắc, tất nhiên là đối với người mới thôi, đối với một số ngôi sao nổi tiếng, đãi ngộ là rất cao.
Tôn Nhụy đột nhiên vỗ bàn khiến Mạt Mạt giật mình: "Cô làm cái gì vậy, cứ hay làm quá lên, làm người ta giật mình."
Tôn Nhụy kích động nhìn Mạt Mạt: "Tôi đúng là thiên tài, tôi nghĩ ra rồi, quảng cáo có thể dùng trẻ con với tạo hình thiên sứ, trẻ con và trẻ con càng dễ giao lưu chơi đùa với nhau hơn, cô thấy thế nào?" Mat Mat nghĩ ngợi, mặc dù phim tài liệu rất tốt, nhưng đề nghị của Tôn Nhụy càng tốt hơn, Mạt Mạt nói: "Tôi có một điều kiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận