Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1074. Thuốc hối hận 2

Chương 1074. Thuốc hối hận 2Chương 1074. Thuốc hối hận 2
Miêu Tình: "Được, vừa rồi mẹ thấy, nơi này thiếu đệm chăn, những thứ khác thì đủ cả, chờ được nghỉ, chị dâu con tới, bảo nó mang tới."
Mạt Mạt nghe ý tứ này, mẹ không có ý định ở chỗ này, cũng phải, mẹ còn phải mất một đoạn thời gian, mới có thể nguôi ngoai những bi thương trong lòng.
Mạt Mạt đi ra ngoài với mẹ, đi ngang qua nhà họ Phạm, xe vẫn còn ở bên ngoài, lần này Phạm Đông đã xuống xe, cười chào hỏi: "Tôi vẫn đang nghĩ, nhà bên cạnh đã thu dọn rồi, sẽ là ai tới, không nghĩ tới là nhà các cô, chúc mừng Trang Triều Dương thăng chức."
Phạm Đông tưởng rằng Trang Triêu Dương thăng chức, trong lòng lại càng kiêng ky anh, anh thăng chức quá nhanh, sau này vẫn có thể tạo quan hệ thì cứ tạo mối quan hệ đi.
Mạt Mạt cũng không cho Phạm Đông một vẻ mặt hoà nhã, người này muốn đào góc tường của em trai cô, cô không đáp lời, lời của Triều Dương là, không nhìn Phạm Đông là được, Mạt Mạt và mẹ rời đi.
Phạm Đông sửng sốt một chút, nghĩ lại phản ứng của Liên Mạt Mạt, xem ra là đoán sai rồi, không phải Trang Triều Dương, vậy thì là anh cả của Liên Mạt Mạt.
Phạm Đông hiểu rất rõ nhà họ Liên, anh ta dám đào góc tường, đó là vì trong lòng anh ta không coi nhà họ Liên ra gì. Mặc dù Miêu Chí lợi hại, nhưng rời khỏi thủ đô nhiều năm như vậy, vẫn luôn không xuất hiện, bên ngoài lan truyền rất lợi hại, nói là rất nhiều người thiếu nợ nhân tình của Miêu Chí, nhưng anh ta không tin, bởi vì cái thứ đồ chơi nhân tình này, cũng sẽ thay đổi biến chất theo thời gian.
Về phần dính líu đến nhà họ Thẩm, cũng không phải người trong tộc nhà họ Thẩm, anh ta càng nguyện ý đi nịnh nọt Thẩm Triết, cũng sẽ không nguyện ý Liên Mạt Mạt, một người họ hàng mà thôi, có thể có bao nhiêu tác dụng?
Về phần mấy anh em nhà họ Liên, người anh cả lợi hại, đáng tiếc không đến thủ đô, con thứ hai cũng không tệ, nhưng ở Dương Thành, người thứ ba thì buôn bán, làm cũng không tệ lắm, nhưng so với bọn họ chỉ là gỗ trong rừng, bọn họ làm ăn lớn, không có khả năng so sánh, về phần người con út, một đứa học kiến trúc, có thể lợi hại chỗ nào.
Còn về Liên Mạt Mạt, người phụ nữ này lợi hại, nhưng trong mắt Phạm Đông cũng chỉ là phụ nữ mà thôi, Phạm Đông có một đặc tính của niên đại này, chủ nghĩa đàn ông rất mạnh, anh ta không tin, phụ nữ mạnh hơn đàn ông.
Đây chính là sự tồn tại của tất cả những đứa con của nhà họ Liên trong mắt Phạm Đông, cho nên Phạm Đông sẽ không chút do dự đi đào chân tường.
Nhưng bây giờ, Phạm Đông có một loại cảm giác bị nen vào chân, mu bàn chân rất đau, như này đều là do bản thân anh ta làm ra. Phạm Đông nhìn toà nhà độc nhất vốn dĩ của nhà họ tê, ngay cả người anh cả cũng đến thủ đô, lại còn ở thẳng trong toà nhà độc nhất, chỉ cần sau này không phạm sai lầm lớn, nhà họ Liên sẽ cắm rễ ở thủ đô, lại có nhà họ Tô hỗ trợ, sau này nhất định rất suôn sẻ.
Phạm Đông phân tích qua người anh cả, người này dùng đầu óc, Phạm Đông chưa tiếp xúc qua, nhưng có thể đấu trí với Trang Triều Dương, có thể thấy được người này lợi hại.
Phạm Đông mím môi, anh ta hình như không để ý đến rất nhiều chuyện, coi thường nhà họ Liên, coi thường Miêu Chí.
Đoán chừng bây giờ nhà họ Liên đều đã nhớ kỹ anh ta đã làm những gì, anh ta cũng không bỏ sót ánh mắt vừa rồi của mẹ Liên Mạt Mạt, anh ta đã đào cho mình một cái hố to như vậy, nếu như đi không cẩn thận, thật sự dễ dàng chôn mình vào trong đó.
Phạm Đông hít sâu một hơi, anh ta thật sự muốn nói, bây giờ mua thuốc hối hận còn tới kịp không?
Mạt Mạt sắp sinh rồi, cho nên vận động nhiều hơn một chút, ở dưới lầu đi vòng vòng rồi mới lên lầu, Tùng Nhân và An An đang làm bài tập nghỉ đông, hai đứa nhỏ này, đừng thấy hiểu chuyện, nếu không có Vân Bình trông coi, thì bài tập nhất định sẽ kéo dài đến cuối cùng mới làm.
Mạt Mạt thay giày, Tùng Nhân ngẩng đầu lên khỏi bàn trà: "Mẹ, mẹ có điện thoại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận