Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 300. -

Chuong 300. -Chuong 300. -
Mat Mạt rất ngạc nhiên vì Chu Dịch đã nói với cô nhiều như vậy, sau đó cô rất vui. Chu Dịch nói với cô như thế, có nghĩa là anh không còn đặt tâm trí vào mình nữa.
"Em tin tưởng vào năng lực của anh."
Chu Dịch: "Anh cũng tin tưởng chính mình."
Đến Dương Thành, Mạt Mạt và Chu Dịch tách ra, khi về đến nhà, ông nội đang tưới rau trong sân.
"Ông nội, để cháu tưới chol"
Ông Liên tránh đi: "Không cần cháu làm đâu, ông rất khỏe, một mình ông làm là được, đồ đạc trong nhà bố trí xong hết chưa?"
Mạt Mạt gật đầu: "Gần xong rồi ạ."
Ông Liên đáp lại một tiếng, tiếp tục tưới nước. Mạt Mạt thấy ông không định nói tiếp nên cô quay vào nhà gặp Triệu Tuệ và đứa trẻ.
Nhìn thấy Mạt Mạt, Triệu Tuệ vội vàng hỏi: "Nhà thế nào? Thiếu thứ gì không?"
Mạt Mạt bế đứa trẻ vừa tỉnh dậy lên hôn: "Khá tốt, ở tầng ba, một căn hộ có hai phòng ngủ. Còn đồ đạc thì cái gì cũng thiếu, chị có thể mua theo những gì em ghi lại."
Mạt Mạt vừa nói vừa đưa đứa trẻ cho Triệu Tuệ.
Cô lấy cuốn sổ ở trong túi ra.
Triệu Tuệ đặt đứa nhỏ xuống, xem xét một lượt: "Em mua nhiêu đồ thể này hả? Mua hết những đồ dùng trong mấy năm luôn à!"
Mạt Mạt trêu chọc nhóc con: "Ừ, nếu không mua bây giờ thì tốn công lắm. Nhà phục vụ ở quân khu chỉ bán những thứ đơn giản thôi, còn lại phải vào thị trấn mua mới được."
Triệu Tuệ suy nghĩ một lúc, cầm lấy bút và bắt đầu vẽ theo ghi chép của Mạt Mạt. Mạt Mạt cầm lên xem, Triệu Cầm cho rằng những thứ vô dụng thì không cần mua.
Triệu Tuệ hỏi: "Em giúp chị tính toán những thứ này hết bao nhiêu đi?"
Mạt Mạt ghi lại giá tiền và ước tính: "Hơn một trăm.”
Hơn một trăm nằm trong phạm vi tiếp nhận của Triệu Tuệ: "Được, cứ lấy những thứ này."
Mạt Mạt không thuyết phục chị dâu mua thêm, hoàn cảnh của cô và Triệu Tuệ khác nhau, cô với Trang Triều Dương có nhiều tiên lương và có tiền tiết kiệm, hai người cộng lại được bốn nghìn.
Nhưng Triệu Tuệ thì khác, anh trai cô đi học nên không có lương, trước khi cô ấy kết hôn thì một nửa tiền lương đã được giao cho gia đình, còn phải trả tiền mua đồng hồ, năm thứ hai mới làm việc được vài tháng đã nghỉ việc, nên không tiết kiệm được nhiều tiền.
Mạt Mạt nhẩm tính bốn trăm của hồi môn, cộng với tiền tiết kiệm của hai người bọn họ, cũng chỉ có năm trăm đồng. May ma cả nhà họ cùng ăn với nhau, neu không thì năm trăm cũng không có.
Triệu Huệ cười nói: "Sắp xếp đồ đạc xong xuôi rồi, em cũng chuẩn bị kết hôn. Khi nào kết hôn chị dâu sẽ tặng quà cho em."
Mạt Mạt: "Quà gì cơ? Bí ẩn thế?"
"Đừng mong đợi quá nhiều, anh của em và chị không giàu có như em đâu."
"Chị tặng gì em cũng thích, đây là tấm lòng của anh chị."
"Đến lúc đó em sẽ biết."
Buổi tối vợ chồng Liên Quốc Trung trở về, sau khi hỏi về chuyện nhà cửa, Mạt Mạt đã nói về tình hình của Thanh Nghĩa.
Khi vợ chồng Liên Quốc Trung nghe tin về con trai, họ biết rằng con đang sống tốt nên cảm thấy nhẹ nhõm.
Điền Tình hỏi: "Con định kết hôn vào ngày nào? Để cha mẹ báo cho mọi người biết."
Mạt Mạt nhìn lịch, cô không hiểu cái này: "Con dự định sau khi chị dâu hết ở cữ, ngày cụ thể thì đợi Triêu Dương đến rồi nói sau al"
Liên Quốc Trung: "Các con đừng tự mình hẹn ngày, quay về thăm Trang Triều Lộ và lắng nghe ý kiến của con bé."
"Con biết ạ."
Liên Kiến Thiết đột nhiên nói: "Ông nghe cả ngày trời mà sao không ai nhắc đến tiên quà cưới thế? Cứ như vậy kết hôn hả?"
Liên Quốc Trung trợn tròn mắt: "Cha à, cháu gái của cha lấy hết tiền trong nhà đi rồi, còn mỗi đáy thôi, quà cưới gì nữa!"
Liên Kiến Thiết ngạc nhiên nhìn Mạt Mạt rồi hỏi: "Lương của doanh trưởng không thấp, có bao nhiêu tiền tiết kiệm?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận