Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1654. -

Chương 1654. -Chương 1654. -
Mạt Mạt đặt tờ rơi xuống: "Có chút thú vị, ngành nghề này nhất định sẽ phát đạt."
Tề Hồng: "Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên mới cố ý cầm về cho cô xem."
Đời trước Mạt Mạt đã thấy rất nhiều nên đời này rất bình tĩnh, không hề thích thú giống như Tề Hồng, ngược lại hỏi: "Mấy đứa Tùng Nhân và Tâm Bảo đâu? Sao không thấy đứa nào cả?"
Tề Hồng vẫy vẫy tờ rơi: "Mấy đứa nhỏ nhịn không được đi xem một chút, nói là buổi tối không về ăn cơm."
Mạt Mạt nghe xong, cô cũng có chút hứng thú, nhìn Tề Hồng: "Hay là chúng ta cũng đến đó?"
Tề Hồng giơ hai tay tán thành: "Được, chúng ta lái xe nhanh, nói không chừng hai người chúng ta tới trước ấy chứi"
Mạt Mạt đứng dậy: "Chờ tôi thay bộ quần áo khác, bộ này quá nghiêm túc."
Tề Hồng giục: "Được, nhanh lên."
Mạt Mạt thay quần áo, bảo chị dâu Tôn đừng nấu cơm tối, dẫn cả chị dâu Tôn đi, chị ấy cũng không nhăn nhó từ chối, bây giờ chị ấy rất thích cùng Mạt Mạt đi ra ngoài, mở mang được nhiều kiến thức.
Mạt Mạt lái xe, bọn nhỏ thì đi xe buýt cho nên Mạt Mạt tới trước. Tiệc đứng chọn vị trí là gân với trường đại học, người trẻ tuổi chiếm đa số, mặc dù bây giờ còn chưa khai giảng, nhưng đây là nhà hàng đầu tiên ở thành phố Z, khách hàng cũng đã chật ních, Mat Mạt nhìn tầng hai của quán nhỏ, lại thấy người xếp hàng dài: "Được rồi, hôm nay không ăn được rồi."
Te Hồng vô cùng ủ rũ, phía trước nếu như là mấy người còn đỡ, nhưng hơn hai mươi người thì có chút lố, quá nhiều người: "Xem ra chỉ có thể trở về ăn cơm.”
Mạt Mạt: "Thật vất vả mới ra ngoài một chuyến, sao có thể trở về, đợi bọn nhỏ một lát, cùng đi ăn món cay Tứ Xuyên."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tê Hồng chảy nước miếng: "Được, hôm nay tôi mời."
Mạt Mạt dựa vào xe quan sát mấy đứa Tùng Nhân, xe buýt tới rồi, Mạt Mạt liếc mắt đã thấy được bọn nhỏ trong nhà, mấy đứa nhỏ dắt tay nhau đi tới.
Mạt Mạt vẫy tay: "Bên này."
Tùng Nhân bế Thất Cân chạy tới: "Mẹ, sao mẹ lại ở đây?"
Mạt Mạt chỉ vào tiệc đứng đang đông đúc: "Nghe nói các con muốn ăn, chúng ta cũng tới xem một chút, đáng tiếc quá nhiều người, đang đợi mấy đứa để đi ăn món cay Tứ Xuyên đó."
Tùng Nhân nghển cổ lên, quả thật phía trước có rất nhiều người đang xếp hàng, khóe miệng giật giật: "Xem ra không ăn được rôi."
Mạt Mạt đỡ lấy con trai út, sờ lên lỗ tai của thằng bé, vẫn được không bị lạnh quá, sau đó Mạt Mạt phát sầu, trong nhà hơi nhiều trẻ con, một chiếc xe không ngồi đủ.
Mạt Mạt đang nghĩ ngợi xem sắp xếp thế nào, Lý Đức lại vui vẻ kêu gọi: "Trang Liên Ninh, thật sự là cậu à?"
Tùng Nhân vừa quay đầu lại, Lý Đức và một cô gái, cô gái này chắc là Lý Thư, Tùng Nhân cũng giả vờ: "Cậu cũng tới ăn tiệc đứng à?”
Giọng điệu của Lý Đức đắc ý: "Không phải chúng tôi tới ăn cơm, đây là tiệm nhà chúng tôi mới mở, buổi tối bận quá nên tới xem một chút."
Lý Thư thấy Mạt Mạt nhìn về phía cô ta, sống lưng ưỡn thẳng, tiệc đứng là do cô ta nghĩ ra, tiền lần trước nhận được, cô ta không dựa vào Liên Mạt Mạt, cha lại liên tục vấp phải sự trắc trở, trong nhà đều đang oán trách cô ta, bị buộc bất đắc dĩ mới nghĩ tới tiệc đứng.
Cô ta cũng bị nghẹn một hơi, nhất định phải làm cho Liên Mạt Mạt lau mắt mà nhìn, cô ta mạnh hơn so với Lý Vinh Sinh, đề nghị của cô ta, được cha khen ngợi, cha cũng là người có năng lực, tìm được mặt tiền cửa hàng thích hợp, bỏ ra giá tiền rất lớn để mua, lại tìm người chuyên ngành để sửa sang lại cho phù hợp, sửa sang lại dựa theo những gì cô ta đã thấy ở đời trước nên mới chưa tới một tháng đã khai trương. Chuyện làm ăn vô cùng phát đạt, giống như cô ta dự liệu, đồng thời cũng thở dài một hơi, nhà bọn họ đã dùng tất cả vốn liếng vào đây, may mà đã xong rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận