Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1113. Cắt giấy 1

Chương 1113. Cắt giấy 1Chương 1113. Cắt giấy 1
Vương Nhạc: "Trở về rồi, lâu như vậy không gặp có nhớ tôi không?"
Mạt Mạt cười: "Nhớ, lần này cô về là để kết hôn hả?"
Vương Nhạc cũng không cảm thấy xấu hổ, cô ấy được nhận nền giáo dục phương Tây, tính cách thoải mái, phóng khoáng thừa nhận: "Phải, tôi về để kết hôn, ngày cưới đã định rồi, vào cuối tuần sau."
Mạt Mạt và Bàng Linh ngồi lên xe của Vương Nhạc, nghi ngờ hỏi: "Sao lại gấp như vậy?"
Lúc này Vương Nhạc đỏ mặt, khởi động xe, ấp úng, rất ngại ngùng, Mạt Mạt thấy đây là có tình hình, hơn nữa còn là tình hình lớn, Mạt Mạt chú ý tới chỉ tiết, Vương Nhạc sờ bụng dưới, Mat Mat mở to hai mắt nhìn: "Như này là có rồi hả?"
Vương Nhạc ngại ngùng gật đầu: "Ừm, chúng tôi cũng không nghĩ tới, chỉ có một lần."
Mat Mạt:”"..."
Chuyện này cũng không cần phải nói chứ.
Bàng Linh cũng xấu hổ, Mạt Mạt không nhịn được mà cười ra tiếng, thật sự không nghĩ tới, Vương Nhạc và Thẩm Triết vượt quá giới hạn.
Vương Nhạc nghe thấy tiếng Mạt Mạt cười, vội vàng giải thích: "Chuyện kia, chúng tôi uống nhiều quá, sinh nhật tôi, uống nhiều quá." Vương Nhạc càng giải thích, tiếng cười của Mat Mạt càng lớn hơn, cuối cùng cô ấy cũng không giải thích nữa, sau đó tự suy nghĩ một chút rồi cũng cười, cảnh tượng lúc đó có thể hình dung là gà bay chó nhảy, hai người đều mờ mịt.
Mạt Mạt không vui hỏi: "Lễ phục gì đó đều đã định hết rồi sao?"
Vương Nhạc gật đầu: "Deu đã chuẩn bị xong rồi, lần này tôi đến chính là để tìm cô, đưa lễ phục phù dâu cho cô."
Mạt Mạt cong khoé miệng: "Tôi đã là mẹ của ba đứa con rồi, tôi không được, cô tìm người khác đi."
Vương Nhạc: "Tôi không thèm để ý."
Mạt Mạt để ý mà, cô đã là người hơn 30 tuổi rồi, con trai cũng sắp mười mấy tuổi rồi, còn giả bộ nai tơ làm phù dâu cho người ta? Có đánh chết Mạt Mạt cũng không đồng ý, đề nghị: "Trịnh Đình Đình, Trịnh Đình Đình là thích hợp nhất."
Vương Nhạc biết bạn gái của Vân Kiến, cô ấy cũng đã gặp một lần, cũng chưa giao tiếp, không phải là cô ấy mắt cao hơn đầu xem thường, mà chính là Trịnh Đình Đình cũng không muốn tiếp xúc với cô ấy, khả năng là có liên quan đến khí thế của cô ấy, khí thế của cô ấy là lạnh lùng.
Tác phong của cô ấy không có cách nào để thay đổi được, cô ấy là luật sư, sau này là người đứng đầu tập đoàn nước ngoài, đương nhiên phải có day đủ khí thế, nếu không rất khó đè ép được đối phương.
Vương Nhạc cũng không cưỡng ép, cũng không nhất định giao cho Trịnh Đình Đình, cô ay ve nước, có thể trò chuyện với Mạt Mạt là được rồi.
Vương Nhạc thấy Mạt Mạt nhắc đi nhắc lại nhiều lần đến Trịnh Đình Đình, xem ra Mạt Mạt thật sự không muốn làm phù dâu: "Được rồi, tôi sẽ đi hỏi Trịnh Đình Đình một chút, vừa vặn mượn cơ hội này để tiếp xúc, sau này chúng tôi cũng sẽ phải tiếp xúc lâu dài."
Mạt Mạt cười: "Đình Đình cũng không tệ lắm, dừng xe đi đến nơi rồi, hôm nay cô đến nhà tôi à? Nếu như đến nhà tôi, tôi ở phía trước dẫn đường."
Vương Nhạc: "Không cần dẫn đường, tôi biết nhà cô."
Mạt Mạt nói: "Nhưng cô không biết bây giờ tôi đang ở Tứ hợp viện, tôi đưa Bàng Linh về đại viện trước, rồi dẫn cô đi biết nhà."
Bàng Linh: "Mợ út, tự cháu về là được rồi."
Mat Mạt nói: "Mo tiễn cháu, bây giờ còn sớm, giỜ này Thất Cân còn đang ngủ."
Mạt Mạt nói xong xuống xe, Bàng Linh ngồi xe của Vương Nhạc, đưa Bàng Linh về đại viện trước, Mạt Mạt dẫn Vương Nhạc đến Tứ hợp viện.
Vương Nhạc đi dạo một vòng: "Hoa ở chỗ này của cô thật sự không ít, kiếm ở đâu vậy?"
Mạt Mạt nói: "Giáo sư Lý tặng, những loại hoa quý giá tôi đều nuôi ở trên lầu của đại viện, không phải loại quá quý thì tôi chuyển đến đây, nếu không trong nhà thực sự không có chỗ để." Vương Nhạc: "Cô nói nhà giáo sư Lý to thể nào? Nuôi được nhiều hoa như vậy?"
Mạt Mạt giải thích: "Nơi này đa số là có hoa của tôi trông sau này, tính ra năm nay là được hai năm rồi, mới có quy mô như hiện tại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận