Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 383. Kết hôn 1

Chương 383. Kết hôn 1Chương 383. Kết hôn 1
Mạt Mạt nhìn Trang Triều Dương, Trang Triều Dương nháy mắt, Miêu Chí ho khan một tiếng, Trang Triều Dương cúi đầu ăn cơm.
Mạt Mạt lại nhìn Lâm Sâm, đầu Lâm Sâm như muốn đúi vào trong bát cơm.
Mạt Mạt suy nghĩ, hỏi thăm dò: "Bởi vì ông ngoại phải đi đúng không?"
Miêu Chí cười gật đầu,"Không tệ, thật thông minh, ông ngoại chỉ tạm thời coi sóc chỗ này, chờ đoàn trưởng tân nhiệm đến, ông ngoại sẽ phải về chỗ lúc trước."
Mat Mạt vội nói,"Ông ngoại, chúng ta thật vất vả mới nhận nhau, ông thật sự phải trở về sao?!"
Miêu Chí vui vẻ,"Trước đây khi ông ngoại không tìm được mọi người, đương nhiên sẽ quay về chỗ đó, nhưng tìm được mọi người, ông sẽ ở ngay tại Dương Thành, không đi đâu cả."
Mat Mat lúc này mới yên tâm,"Vậy lúc nào thì đoàn trưởng tân nhiệm mới nhậm chức?"
Miêu Chí,"Việc này còn phải chờ tin, cho nên ông ngoại có thể đi lúc nào cũng được, còn các cháu phải chuyển đi rồi chuyển lại, quá phiền phức."
Mạt Mạt gật đầu, đúng là rất phiền phức.
Miêu Chí ăn cơm xong thì về nhà, ông còn có chuyện phải xử lý. Mat Mat dọn dẹp phòng xong, Trang Trieu Dương đã giặt sạch quần áo, Mạt Mạt ngáp một cái,"Đồng chí Trang Triều Dương, em ngủ trước đây."
Trang Triều Dương cười,"Ừ, em ngủ trước đi."
Mí mắt Mạt Mạt đánh nhau, thay áo ngủ chui vào chăn đi ngủ.
Sau khi Trang Triều Dương lên giường, bàn tay sờ bụng của Mạt Mạt, vẫn rất bằng phẳng như cũ, dán mặt vào bụng,"Thằng nhóc này, khi nào con mới có thể lớn lên hả?"
Trang Triều Dương không nhận được tình thương của cha, anh biết tình thương của cha rất quan trọng, lòng bàn tay vuốt ve bụng Mạt Mạt, anh mong mỏi sinh mệnh nhỏ này sinh ra, anh muốn làm một người cha tốt.
Ngày qua ngày, từ khi Mạt Mạt trở thành cháu gái của Miêu Chí, chỉ cần cô vừa ra khỏi cửa liền sẽ bị vây lại, sau mấy lần, cô cũng không muốn ra ngoài nữa.
Mạt Mạt đã liên tục tránh né hai ngày, có tiếng gõ cửa, Mạt Mạt cau mày, sẽ không phải là La Tiểu Quyên nữa chứt
"Ai vậy?"
"Chị dâu, tôi là chiến sĩ gác cửa, có người muốn tìm chị, nên tôi dẫn tới đây."
Mat Mạt mở cửa, cả người ngây ngẩn,"Y Y."
Tiền Y Y mặc quần áo mới, trang điểm nhạt, trên mặt không còn sự trẻ con, vội lôi kéo Tiền Y Y vào nhà.
Mạt Mạt nói với anh chiến sĩ trẻ: "Làm phiền cậu rồi."
Anh chiến sĩ thở phào nhẹ nhõm, lúc này cuối cùng không phải dẫn người tới gây chuyện,"Không phiền, chị dâu tôi đi trước đây."
"Ừ, được"
Mạt Mạt chờ anh chiến sĩ rời đi, đóng cửa lại, rót một ly trà cho Tiền Y Y, đặt chút nho khô lên bàn trà, sau đó mới ngồi xuống.
"Y Y, không phải cậu xuống nông thôn sao? Xin phép nghỉ hả?"
Ánh mắt Tiền Y Y nhìn áo khoác len nhỏ trong tay Mat Mạt, không trả lời Mạt Mạt, ngược lại hỏi,"Đan cho cháu trai cậu hả?"
Mạt Mạt cầm chiếc áo nhỏ, hạnh phúc nói: "Không phải, tớ chưa có cơ hội nói cho cậu, tớ mang thai rồi, đã hơn một tháng."
Đáy mắt bình tĩnh của Tiền Y Y rốt cục cũng có cảm xúc, vui vẻ nói: "Chúc mừng, đã nói rồi đó, tớ sẽ làm mẹ đỡ đầu của đứa bé."
Mat Mạt đặt áo len xu6ng"YY cậu còn chưa nói với tớ, sao cậu xin phép nghỉ về đây vậy?"
Tiền Y Y bưng ly trà, hai tay nắm chặt ly trà, hít một hơi thật sâu,"Đã rất lâu rồi tớ không được uống trà."
Mạt Mạt cảm thấy Tiền Y Y đang tránh né vấn đề, cô cũng không tiện hỏi Chí Cường, nói,"Ông ngoại cho, nếu không tớ cũng không có đâu."
Tiền Y Y uống một ngụm trà,"Tớ biết, hai ngày trước về Dương Thành, vừa hay tớ nhìn thấy, Mạt Mạt, tớ thật sự vui mừng thay cho cậu."
"Cám ơn cậu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận