Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 861. Vì sao? 1

Chương 861. Vì sao? 1Chương 861. Vì sao? 1
Đạo diễn Triệu xua tay với Tôn Nhuy: "Cô đi trước ăn cơm."
Nói xong thì bước nhanh hơn, rất nhanh đã đến trước mặt Mạt Mạt, cô có chút ngẩn người.
Tôn Nhuy thấy vậy làm gì còn có tâm trạng đi ăn cơm, giẫm lên đôi giày cao gót nhỏ đi theo, chỉ nghe thấy đạo diễn kích động nói: "Đây mới là nữ chính mà tôi muốn, hình tượng và khí chất này đều rất phù hợp."
Tôn Nhuy tái mặt, bây giờ cô ta mới là nhân vật chính được không? Thảo nào đạo diễn đối với cô ta cứ kén cá chọn canh mãi, người ta căn bản không coi trọng cô ta.
Mạt Mạt liếc xéo qua Tôn Nhuy một cái, đạo diễn này cũng là nhân tài, thế nhưng tiền quay phim là người khác bỏ ra, nói như vậy Tôn Nhuy sẽ mách lẻo.
Tôn Nhuy ho khan một tiếng, đạo diễn Triệu mới hoàn hồn, cuối cùng nhớ tới người chi tiền, trên mặt lúng túng, vội vàng nói lời toàn vẹn: "Tôi nói là bộ phim tiếp theo của tôi, kịch bản cũng đã có rồi."
Tôn Nhuy còn lâu mới tin lời đạo diễn Triệu, cô ta cũng không phải là đứa trẻ lên ba, nhưng đạo diễn Triệu đã tự tìm đường xuống, cô cũng không muốn đắc tội với đạo diễn nên đã nở nụ cười.
Đạo diễn Triệu cười ha ha, sau đó nhìn Mạt Mạt nói: "Cô gái, có hứng thú làm diễn viên điện ảnh không?”
Mạt Mạt cong khoé miệng, cô cũng không có hứng thú làm diễn viên, cô không thích bản thân xuất hiện dưới bất kỳ ánh đèn flash nào, không thích lộ ra ánh sáng, cô chỉ thích cuộc sống khiêm tốn.
"Rất xin lỗi, tôi cũng không thích."
Thẩm Triết cau mày, hiển nhiên anh ấy cũng không thích lúc ăn cơm bị quấy rây, Dawes cũng lạnh mặt, giọng điệu thật không tốt: "Ông quấy rầy chúng tôi ăn cơm, đây là hành vi rất không lễ độ, nếu như chúng tôi đang thảo luận chuyện gì đó, thì hành vi của ông rất khiến cho người khác phải hoài nghi."
Đạo diễn Triệu vẫn có năng lực phân biệt, xem ra Dawes chính là luật sư, lại nhìn quần áo mà Thẩm Triết mặc, đồ vest nhãn hiệu nước ngoài, ở thành phố G rất khó mua, quần áo trên người Mạt Mạt đều là hàng nước ngoài.
Đạo diễn Triệu lúc này mới ý thức được, người ta không thiếu tiền, nhà như vậy, người nhà sẽ không làm diễn viên, trên trán rịn mồ hôi: "Thật có lỗi, quấy rầy rồi."
Đạo diễn Triệu nói xong lo lắng vội vàng rời đi, trở lại bàn ăn cơm của đoàn làm phim, người của đoàn làm phim cũng đang bàn luận về bàn của Mạt Mạt.
Đạo diễn Triệu vừa ngồi xuống, giám chế hỏi: "Lão Triệu, ông biết người của bàn kia à?"
Đạo diễn Triệu lắc đầu: "Không biết, sao vậy?" Giám chế thất vọng nói: "Tôi còn tưởng là ông biết chứ, tôi nói cho ông biết, người đàn ông kia hình như là người nước ngoài, trong nhà hàng có không ít Hoa kiều, đều khách khí đối với anh ta, nếu như mà ông quen biết thì tốt rồi, chúng ta có thể ngồi thuyền lớn đó, sau này còn phải buồn rầu vì không có tiền làm phim sao? Vì một chút tiền, chúng ta phải khổ cực cười cười ở trong nước."
Đạo diễn Triệu còn lâu mới nói, vừa rồi hình như ông ta đã đắc tội với người ta rồi, cắm đầu ăn cơm.
Tôn Nhuy nghe xong đi vào, lén nhìn sang bàn Mạt Mạt, Liên Mạt Mạt đang nói chuyện phiếm với người nước ngoài, không biết hai người nói cái gì, người nước ngoài kia hoàn toàn không lạnh lùng giống như vừa rồi, khoa tay múa chân, còn vang lên tiếng cười to sảng khoái.
Tôn Nhuy mím môi, tại sao Liên Mạt Mạt lại có họ hàng như thế này? Nếu như năm đó cô ta suy nghĩ chính trực một chút, thì có phải hôm nay cô ta cũng sẽ có thể có họ hàng như thế này?
Mạt Mạt ăn cơm xong, cô và Dawes hẹn thời gian, sáng ngày mai đến tìm Dawes, tối ngày mai Thẩm Triết sẽ đến nhà họ Khâu thăm hỏi.
Mạt Mạt dẫn theo Tùng Nhân và An An về nhà, Thẩm Triết còn bận việc.
Mạt Mạt về đến nhà thì nói với Khâu Văn Trạch: "Tối mai anh họ con sẽ tới thăm hỏi, anh ấy cũng muốn làm kinh doanh ở bên ngoài."
Khâu Văn Trạch cười: "Vậy thì tốt quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận