Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 318. Be cong sự thật 2

Chương 318. Be cong sự thật 2Chương 318. Be cong sự thật 2
Bẻ cong sự thật 2
Đến nhà phục vụ, chị Vương cũng không nói nữa, chờ Mạt Mạt đi mua đồ. Nhà phục vụ rất nhỏ, nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy mọi thứ, Mạt Mạt mua cân muối, cân xì dầu, sau khi suy nghĩ một hồi lại mua một vài chai rượu.
Sau khi rời khỏi nhà phục vụ, chị Vương hỏi: "Em định đãi khách à?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, bọn em đã kết hôn nên Triêu Dương muốn mời quản lí doanh trại và những người có quan hệ tốt đến nhà ăn cơm."
Chị Vương nói: "Ở nhà có đủ bát đũa không? Nếu không đủ thì đến nhà chị lấy, chúng ta ở gần nhau, chị ở khu nhà cạnh em, cũng là ở lầu ba."
Mạt Mạt ước lượng người: "Chắc cũng đủ rồi, nếu không đủ thì em sang lấy."
Về đến khu nhà, Mạt Mạt và chị Vương tách nhau ra. Cô ve đến nhà mà Trang Triều Dương vẫn chưa về, Mạt Mạt bắt đầu thu dọn bát đĩa, mới thu dọn được giữa chừng thì Trang Triều Dương quay về, Vương Thiết Trụ đi theo sau.
Vương Thiết Trụ cười nói: "Lần này không thể gọi là em gái Mạt Mạt nữa rồi, chị dâu."
Mạt Mạt: "Ngồi đi, chị đi rót nước."
Vương Thiết Trụ nói không cần, đặt đồ trong tay xuống: "Đại Mỹ biết chị sắp kết hôn nên gửi một ít cá khô và tôm cho chị dâu."
Mạt Mạt ngại nhận: "Đắt quá, chị không nhận đâu."
Vương Thiết Trụ nói: "Chị dâu, chị nhất định phải nhận, nếu không em trở về sẽ không giải thích được với Đại Mỹ."
Cuối cùng Mạt Mạt đành nhận lấy, suy nghĩ một hồi, cô đợi vài ngày nữa sẽ gửi một số vải cho Đại Mỹ: "Cảm ơn Đại Mỹ giúp chị nhé."
Trang Triều Dương nhìn rượu trên bàn: "Vừa rồi em ra ngoài à?”
Mạt Mạt gật đầu: "Nhà hết muối nên em đi mua một ít."
Trang Triều Dương đếm rượu, có năm chai: "Nặng lắm, sao không đợi anh trở vê?"
Mạt Mạt: "Em đâu có yếu đến vậy, không nặng đâu."
Vương Thiết Trụ không thể ở nổi nữa, anh ấy là người không có vợ ở bên cạnh, thế này chẳng phải là đang kích thích anh ấy sao? Nhưng trong thâm tâm anh ấy thực sự ngưỡng mộ Mạt Mạt, đã biến doanh trưởng Diêm La mặt lạnh thành một ngón tay mềm mại, thật lợi hại!
Vương Thiết Trụ vội vàng rời đi, Mạt Mạt cầm cá đứng dậy: "Anh mau hỏi địa chỉ nhà Vương Thiết Trụ đi, em gửi cho Đại Mỹ chút đồ."
Trang Triều Dương nhận lấy cá từ tay vợ: "Được, mấy ngày nữa anh hỏi." Mat Mat quay trở lại nhà bếp, cười nói: "Thiết Trụ góp thêm hai món, vừa vặn đủ mười món. Em nói anh nghe xem có được không nhé."
Trang Triều Dương phụ cô rửa rau: "Được."
Mạt Mạt: "Cá khô kho tộ, tôm khô kho dầu, trứng bác, thỏ chiên cay, gà rừng hầm nấm, thịt xào đậu cô ve, cà tím sốt, món rau trộn, canh cà chua, món chính là bánh bao hấp làm bằng bột ngô."
Trang Triều Dương: "Được, đủ rồi."
"Mà này, có bao nhiêu người đến vậy anh? Nếu không đủ bát đũa, em sẽ sang nhà chị Vương mượn."
Trang Triều Dương: "Tiểu đoàn của bọn anh gồm An Đông, Khổng Á Kiệt, Hứa Thành, Lý Đại Hổ, Lý Thông, Vương Thiết Trụ, còn hai người khác do vắng mặt không thể đến. Cuối cùng tính cả anh trai của em là tám người."
Mạt Mạt: "Người nhà thì sao? Có đi với họ không?”
"Bọn họ không đưa di cùng đâu, bát đũa trong nhà đủ rồi."
"Được, em không mượn nữa."
Trang Triều Dương đưa bát đĩa đã rửa cho Mạt Mạt, Mạt Mạt nhận lấy: "Lấy tất cả cốc ra rửa đi."
"Được."
"Mà này, em mua năm chai rượu đã đủ chưa? Anh có muốn mua thêm không?"
Trang Triều Dương suy nghĩ một chút: "Đúng là không đủ, bây giờ anh xuong mua thêm mấy chai."
"Được, anh mua cả dấm về nữa nhé."
"Ừ"
Đợi Trang Triêu Dương rời đi, Mạt Mạt tìm một cái chậu lớn để chuẩn bị mì. Sau khi Trang Triều Dương rửa cốc xong, mì của Mạt Mạt đã được làm xong.
Hai người tán gẫu, rất nhanh đã đến giữa trưa, Mạt Mạt lấy mì còn thừa làm mì canh thịt, ăn kèm rau dưa, buổi trưa hai người ăn qua loa, vừa ăn xong liền vang lên tiếng gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận