Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1144. Thăm dò 2

Chương 1144. Thăm dò 2Chương 1144. Thăm dò 2
Buổi chiều Mat Mat bế Thất Cân cách xa ra nhìn Tùng Nhân và An An chơi, Phạm Đông nhà họ Phạm sát vách trở về, trên xe còn có Kỳ Kỳ.
Cửa nhà họ Phạm mở ra, Từ Liên mặc váy màu trắng đi tới, mỉm cười xách cái túi trong tay Kỳ Kỳ, cằm khẽ nâng lên, vào lúc Kỳ Kỳ không chú ý, nhìn chăm chú Phạm Đông, trong mắt đều là tình cảm dịu dàng.
Mạt Mạt nổi da gà, Từ Liên mới là bạch liên hoa chính hiệu, vì để biểu hiện ra sự xinh đẹp yếu đuối, váy trắng của Từ Liên là nhiều nhất.
Phạm Đông thấy Mạt Mạt, mắt loé lên, quay đầu nói với Từ Liên và Kỳ Kỳ: "Hai người vào nhà trước đi, lát nữa anh vào."
Phạm Đông nói xong, đi đến chỗ hàng rào chắn giữa hai nhà, Mạt Mạt không chút biến sắc nghiêng đầu, Phạm Đông đi về phía cô.
Phạm Đông: "Phu nhân Trang, bây giờ sắp tháng mười rồi, cửa hàng trên phố đi bộ cần phải khai trương rồi chứ! Lúc nào khai trương, đến lúc đó tôi nhất định đến cổ vũ."
Mạt Mạt: "Anh cứ luôn để ý tới cửa hàng ở phố đi bộ, lúc nào khai trương anh cũng biết rồi, cần gì phải hỏi tôi?"
Phạm Đông giải thích: "Đừng hiểu lầm, tôi cũng không dám ngó ngàng đến nhà cô nữa, Trang Triều Dương cảnh cáo vẫn còn rõ môn một trước mắt, tôi chỉ chú ý tới cửa hàng thôi."
Mạt Mạt không trả lời Phạm Đông, anh ta cũng không đi, Phạm Đông không đi, sợi dây trong lòng Mạt Mạt căng lên, ép bản thân phải bình tĩnh, mắt nhìn bóng rổ trong tay Tùng Nhân, kêu to: "Cẩn thận một chút, đừng ném vào kính."
Tùng Nhân tránh tay An An, đáp lại: "Mẹ, con sẽ cẩn thận."
Mắt Thất Cân cũng không đủ dùng, các anh chạy đến bên kia, hai mắt thằng bé cũng chuyển động theo.
Phạm Đông đột nhiên mở miệng: "Phu nhân Trang, cô biết điện thoại di động không?"
Ánh mắt Mạt Mạt mờ mịt quay đầu lại: "Điện thoại di động? Nó là cái gì?"
Ánh mắt Phạm Đông rơi xuống trên người Mạt Mạt, Liên Mạt Mạt nghi hoặc anh ta nhìn thấy rõ ràng, xem ra Liên Mạt Mạt bình thường, nhưng anh ta cũng không nhịn được mà suy nghĩ đến lời Hướng Hoa nói, Liên Mạt Mạt là người được thêm vào.
Phạm Đông biết, anh ta không thể chọc vào Liên Mạt Mạt, đời trước Trang Triều Dương rất ngạo mạn, đời này anh càng cao lên thêm một bậc nữa, anh ta cũng không muốn chọc vào kẻ địch đáng sợ đó.
Phạm Đông cười: "Tôi cũng không biết là cái gì, tôi nghĩ là phu nhân Trang thấy rồi, có thể biết, cho nên hôm nay mới cố ý hỏi một chút." Biểu cảm của Mat Mat nhàn nhạt: "Xem ra bây giờ, kiến thức của anh mới nhiều đấy chứ?"
Phạm Đông cười trừ: "Không quấy rầy nữa."
Phạm Đông nói xong đi rồi, trở về nhà, lúc anh ta đi vào nhà, đa nghi nên nhìn thoáng qua Mạt Mạt, thấy cô đang nâng đứa nhỏ cao lên, thu hồi ánh mắt.
Mạt Mạt thấy Thất Cân cười khanh khách không ngừng, dây cung căng cứng trong lòng mới nới lỏng ra, may mà cô ứng phó được sự thăm dò của Phạm Đông, bản thân đã cố ý luyện biểu cảm gương mặt trước gương.
Phạm Đông biết được thật nhiều, ngay cả di động cũng biết, đáng tiếc muốn làm điện thoại di động rất khó, bên trong một cái điện thoại di động có rất nhiều kỹ thuật.
Ở niên đại này kỹ thuật bị hạn chế, chỉ dựa vào một suy nghĩ vật lý để tuyển người đi nghiên cứu phát triển, không có thiết bị, không có kỹ thuật, bạn có đập nhiều tiền vào cũng chỉ là nói suông, tuyển nhân viên kỹ thuật nước ngoài thì lại càng là chuyện mo tưởng.
Mạt Mạt nói với chính mình, sau này phải càng cẩn thận thêm, cẩn thận chắc chắn không sai.
Buổi tối Mạt Mạt cơm nước xong xuôi, giúp mẹ thu đọn nhà xong rồi mới về nhà.
Từ khi Phạm Đông thăm dò Mạt Mạt, đã qua một tuần rồi, Mạt Mạt gặp Vệ Nghiên một lần, sắp chọn chủ tịch rồi, phải nói là lòng người trong công ty đều đã loạn rồi. Rất nhanh đã sắp đến tháng mười, Hướng Hoa lên bản tin, trên báo chí cũng có anh ta, bản tin thời sự cũng đã lên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận