Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1502. -

Chương 1502. -Chương 1502. -
Sau khi Mễ Mễ có đàn dương cầm, cũng không đi ra ngoài chơi, vô cùng thích một mình ngồi trước đàn dương cầm.
Mạt Mạt buồn bực, đã lâu như vậy, vẫn là không tìm được giáo viên, đưa Mễ Mễ ra ngoài học tập, Mạt Mạt lại không yên tâm.
Mạt Mạt nhìn lịch ngày, đã bước vào nửa cuối tháng tám rồi, sắp đến khai giảng, đúng rồi, khai giảng, Mễ Mễ sẽ vào lớp một.
Cuộc sống tiểu học của Mễ Mễ, Mạt Mạt lo lắng, tiểu học không giống như nhà trẻ, Mễ Mễ ở nhà trẻ trong đại viện, đều là bọn nhỏ của quân khu, ở trong đại viện, người nào mà không biết nhau.
Bởi vì có liên quan đến nhà Mạt Mạt, lại có Tùng Nhân ở đại viện là bá chủ một phương, An An có nhân duyên cực kỳ tốt, mặc dù có người đố ky với Mễ Mễ, nhưng cũng không có ai đùa dai bắt nạt Mễ Mễ, cao hơn nữa là không thích Mễ Mễ thì cách xa cô bé một chút.
Nhưng tiểu học thì không giống vậy, trẻ con nhiều, mâu thuẫn cũng sẽ nhiều, tai Mễ Mễ lại có vấn đề, thật sự sợ Mễ Mễ bị bắt nạt, trẻ con còn chưa lớn, nếu thật sự ảnh hưởng tâm lý, đối với sự trưởng thành trong tương lai không tốt.
An An đã lên trung học rồi, tiểu học và trung học lại không cùng một chỗ. An An thấy mẹ vẫn luôn cau mày: "Mẹ, mẹ sao vậy?"
Mạt Mạt nói ra sự sầu lo trong lòng, An An có chút muốn cười, mẹ thông minh là thế mà cũng có lúc hồ đồ: "Mẹ, mẹ quên mất Tâm Bối rồi à, Tâm Bối cũng lên tiểu học, không phải học cùng trường với Mễ Mễ à, có Tâm Bối giúp đỡ, có người bắt nạt Mễ Mễ sẽ có người hỗ trợ."
Gánh nặng trong lòng Mạt Mạt đã được cởi bỏ, đúng vậy, còn có Tâm Bối, gia đình Tề Hồng đột nhiên trở về thật sự là quá đúng lúc.
Thứ bảy Triệu Hiên và Trang Triêu Dương cùng nhau trở về, Mạt Mạt mới biết được, Tề Hồng mua mặt tiền cửa hàng và vay tiền, căn bản không nói với Triệu Hiên, tự mình quyết định mua, hơn nữa tiền cũng đã mượn về rồi.
Triệu Hiên về nhà đều trong trạng thái hoang mang, không phải muốn thuê mặt tiền cửa hàng sao? Làm sao lại thành mua rồi, còn lập tức mua hai căn, chủ yếu nhất là, anh ấy chỉ bận rộn mấy ngày, một xu tiền trong nhà cũng không còn, lại còn vay mượn bên ngoài bốn vạn.
Te Hồng tự biết đuối lý, ở dưới ánh mắt thăm hỏi của chồng, đã nhắc đến Mạt Mạt, dùng lời mà Mạt Mạt đã nói, nói lại một lần.
Triệu Hiên và Tề Hồng đến nhà Mạt Mạt ăn cơm, Mạt Mạt nhìn thấy lông mày Triệu Hiên đều đang nhíu lại.
Trong tâm lý của Triệu Hiên, vốn dĩ anh ấy đã nam giữ được vợ, hiện tại đã thoát ra khỏi sự khống chế không nói, há miệng ngậm miệng đều nói Mạt Mạt tốt như thế nào, Mạt Mạt lợi hại ra sao, trong lòng anh ấy vô cùng hoảng hốt.
Mạt Mạt phát hiện, Triệu Hiên sao lại đề phòng cô như là tình địch vậy? Mấy lần Tề Hồng gắp thức ăn cho cô, đều bị Triệu Hiên cản lại.
Trang Triều Dương thầm nghĩ, thật không phát hiện ra sự tham lam chiếm hữu của Triệu Hiên rất mạnh, trong lòng coi thường, ghen với phụ nữ mà cũng ghen.
Nhưng buổi tối trong miệng Mạt Mạt vẫn luôn nói đến Tề Hồng thế nào, Trang Triều Dương trong lòng cũng không tốt lắm, cũng không coi thường Triệu Hiên nữa, mặt mũi bị đánh có chút sưng lên.
Sau đó tự trải nghiệm để trong mắt vợ chỉ có anh, Mạt Mạt rất phiền muộn, buổi tối hôm nay Trang Triều Dương vô cùng nhiệt tình.
Ngày hôm sau Mạt Mạt dậy muộn một chút, Trang Triều Dương hẹn Triệu Hiên đi mua đồ ăn, hai người liếc nhau không kiềm được mà cười, ghen là một mặt, thế nhưng mừng rỡ vì vợ vui vẻ, làm trong quân đội khó tìm, hai người là bạn bè có chuyện phiếm, bọn họ làm chồng cũng vui vẻ.
Eo Tề Hồng hơi mỏi, cảm thấy chồng đang trả thù việc cô ấy không nói cho anh ấy biết chuyện mua mặt tiền cửa hàng, nhắc đến mặt tiền cửa hàng với Mạt Mạt, nhịn không được nói: "Chị dâu tôi, nói là tôi xài tiền bậy bạ, còn nói tôi sẽ có ngày hối hận, lần này anh ay còn đứng về phía chị dâu."
Mạt Mạt dựa vào trên ghế sofa: "Hiện tại còn chưa phải ai cũng có thể tán thành chuyện kinh doanh cá nhân, qua hai năm nữa nhìn thấy hiệu quả là có thể hiểu."
Te Hồng bĩu môi: "Có qua thêm mấy năm nữa, chị dâu tôi cũng không để vào mắt, chị ấy ở đơn vị cơ quan lâu rồi, suy nghĩ khác với chúng ta."
Chuyện này Mạt Mạt có thể hiểu, mặc dù đang phát triển, nhưng phần lớn tư tưởng của mọi người vẫn không thay đổi, chuyện này phải từ từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận