Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 709. Người Cha Nghiêm Khắc 1

Chương 709. Người Cha Nghiêm Khắc 1Chương 709. Người Cha Nghiêm Khắc 1
"Là một người chồng tốt, quyết định của vợ phải ủng hộ, huống hồ thi đại học là chuyện lớn, nhất định phải ủng hộ."
Trong lòng Trang Triều Dương, vợ mình là tốt nhất, vợ mình là giỏi nhất, vợ mình là đẹp nhất, ba câu nói này lặp lại vô tận.
Mat Mat khẽ nhướng mày, sao cô cảm thấy miệng Triêu Dương ngọt ngào, hôn một cái, không ngọt, không ăn mật ong.
Hành động này của Mạt Mạt giống như cổ vũ, Trang Triều Dương lên luôn, Mạt Mat"Ay chuyen đó, em nói ban nãy không phải trêu đùa anh anh có tin không?”
"Không tin!"
Mạt Mạt đang muốn nói chuyện miệng đã bị ngoạm rồi, ư ư, Trang Triều Dương anh cầm tỉnh con cún hả, cắn miệng em.
Trang Triều Dương ở nhà, Mạt Mạt cảm thấy đám trẻ con giống như càng điên cuồng hơn, vừa hay lại là cuối tuần, như vậy thì tốt rồi, cứ nhất quyết đòi kéo cha đi chơi.
Tùng Nhân cưỡi trên người cha,"Cha, đi thôi, đi thôi, chúng ta đi chơi, cha à."
Trang Triều Dương nằm trên giường nhắm mắt, anh không muốn cử động, mãi mới có ngày nghỉ đương nhiên phải ở cạnh vợ rôi, anh mới không thèm cùng mấy đứa nhóc đi chơi.
Mũi Trang Triêu Dương bị Tùng Nhân nhéo, hơi nội thương, đã nói là phải làm người cha nghiêm khắc mài
Mạt Mạt nghe thấy âm thanh liền đặt bút xuống, nhìn ba cha con nô đùa, ý cười hiện lên trong mắt, đừng thấy vẻ ngoài Trang Triều Dương lạnh lùng, nhưng nội tâm là một người đàn ông ấm áp, cả đời này Trang Triều Dương đừng hòng muốn làm được một người cha nghiêm khắc.
Mạt Mạt tính toán, nếu là binh lính dưới trướng Trang Triều Dương, thấy đoàn trưởng của bọn họ như thế này, nhất định là sợ đến rớt hàm.
Trang Triều Dương cảm thấy hai đứa con này sinh ra là để khắc anh, một đứa có khuôn mặt giống anh, một đứa có khuôn mặt giống vợ, hai đứa có hành hạ nữa thì anh cũng không nỡ đánh.
Kết quả sau đó là cả nhà đều đi.
Tuy quần áo của Mạt Mạt không may mới, nhưng quần áo quả thật nhiều, còn đều là quần áo đẹp, đều là của mười năm trước, bởi vì Mạt Mạt không cao lên nữa, ông trời lại thương xót cô, tuy rằng sinh hai đứa con cũng chỉ béo lên một chút, thân hình cực kì đẹp, mặc quần áo mẹ nuôi cho rất trẻ trung.
Mạt Mạt thay quần áo, thả tóc ra, bên ngoài mặc áo khoác lửng, bên trong mặc áo sơ mi màu xanh da trời, Trang Triều Dương nhìn thấy thì như bị mê hồn. Cả nhà xuống lâu, Mat Mạt và Trang Trieu Dương đi phía sau, Mạt Mạt nhịn không được mà hỏi,"Sao hôm nay anh không bắt em thay quần áo?"
Trang Triều Dương khẽ cúi đầu nhìn vợ xinh đẹp,"Nói thật anh hy vọng vẻ đẹp của em chỉ cho mình anh ngắm, nhưng lần trước ra ngoài, nhìn thấy dáng vẻ lộng lẫy của em, lòng anh chấn động, em nên xinh đẹp lộng lẫy hạnh phúc, anh nỗ lực làm việc như vậy không phải vì em và các con sao, em và con mặc đẹp, sống sung sướng, đây chính là nguyện cầu lớn nhất của anh."
Mạt Mạt nhớ tới Trang Triều Dương đã từng nói, anh muốn có một gia đình, một gia đình hạnh phúc, anh luôn bảo vệ gia đình họ, Mạt Mạt nhịn không được mà nắm chặt tay Trang Triều Dương.
An An bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy cha mẹ nắm tay, nhóc con bịt mắt, nhưng năm ngón tay lại Xòe ra.
Mạt Mạt rụt tay lại, ôi trời, sao cô lại quên mất địa điểm chứ, đây là đại viện đó!
Trang Triều Dương giơ tay nắm lẫy tay vợ,"Sợ cái øì, chúng ta có giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa, giờ cũng không bắt nữa rồi, không sao đâu."
Cuối cùng Mạt Mạt bị Trang Triều Dương nắm tay đi ra khỏi đại viện, người đi qua đều ngừng bước chân để nhìn, kết quả trong vòng một ngày mọi người đều biết, đôi vợ chồng mới đến tình cảm cực kì tốt.
Đám Mạt Mạt không để ý tới, Tôn Nhụy và Phạm Đông vân cách đó không xa. Phạm Đông cảm khái,"Người lạnh lùng hơn nữa, cũng có một ngày rèn thép trở nên mềm mại, hôm nay tôi cũng coi như được mở mắt rồi, tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, vợ tôi nếu giống như Liên Mạt Mạt thì tôi cũng nguyện bị rèn mềm, có lúc vận may của Trang Triều Dương quả thực tốt khiến người ta ghen tị."
Vẻ mặt của Tôn Nhụy âm u, tại sao hạnh phúc hơn cô ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận