Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 700. Ông Già 2

Chương 700. Ông Già 2Chương 700. Ông Già 2
Mạt Mạt nhớ trong phong bì đó có một tập tiền, khá là dày,"Tốn hết bao nhiêu tiền? Lương của anh không phải đưa em sao? Tiền ở đâu ra?"
Mạt Mạt cảm thấy, dường như cô phát hiện ta một bí mật to lớn.
Tay Trang Triều Dương xoa đầu Mat Mạt,"Nghĩ gì đó, chỗ tiên này là chị cho anh vay, tổng cộng ba trăm, sau này chúng ta phải trả lại cho chị nữa!"
Mạt Mat yêu thích sờ mg máy anh"Da về thì trả."
Trang Triều Dương suy nghĩ,"Vợ à, món quà này kinh ngạc không."
Ánh mắt Mạt Mat vẫn nhìn máy ảnh, gật đầuỪ."
"Vợ ơi, em không có lời nào muốn nói ư?"
Sự chú ý của Mạt Mạt vẫn đặt hết vào máy ảnh, máy ảnh ở thời đại này ấy à, là vật quý giá, cô trả lời Trang Triều Dương một cách không tập trung,"Hả?"
Trang Triều Dương nghiến răng, anh cố ý tìm nơi không có người, là hi vọng vợ ôm một cái hoặc là hôn một cái cũng được!
Trang Triều Dương đang nghĩ làm sao để vợ cho chút ngọt ngào, chỉ nghe tách một tiếng, Trang Triều Dương ngơ ngác ngẩng đầu, lại một tiếng tách, Trang Triều Dương đứng dậy.
Mat Mạt cười hi hi khua máy ảnh trong tay,'Lão Triệu kia hay ho ghê, còn tặng cả cuộn phim."
Trong lòng Mạt Mạt sắp cười chết mất rồi, vẻ mặt ban nãy của Trang Triều Dương quá buồn cười, hai tấm ảnh này nhất định phải cất giữ, Trang Triều Dương đứng dậy, Mạt Mạt ôm máy ảnh nhanh chóng chạy.
Trang Triều Dương sợ vợ bị vấp không dám đuổi nhanh, bỏ qua cơ hội túm lấy Mạt Mạt, Mạt Mạt chạy tới nơi đông người.
Không có được sự ngọt ngào, nhưng dáng vẻ vui mừng của vơ, trong lòng Trang Triều Dương cảm thấy còn ngọt ngào hơn.
Mat Mat ngồi trong tiệm vịt quay,"Chúng ta không về thì các con sao đây?"
"Trong nhà có đồ ăn, Vân Kiến biết nấu ăn, không cần để ý tụi nó."
Mat Mạt hiếu ki"Sao anh dụ dỗ được Tùng Nhân và An An? Hai đứa nó không dễ dụ đâu."
Trang Triều Dương ho một cách không tự nhiênAnh bảo tụi nó đến nhà chị đưa đồ.
"Chính vì vậy tụi nó không biết hai chúng ta ra ngoài?"
"ừ"
Mat Mạt,".. Thế anh nhắc tụi nó cầm chìa khóa đi chưa?"
Trang Triều Dương im lặng vài giây,'Không sao, đói sẽ đến nhà chị ăn cơm, không chết đói được đâu." Mat Mat
Hai người Mat Mat buổi chiều về nhà, quả thực bốn đứa bé không bị đói, buổi trưa ăn cơm ở nhà chị, Trang Triều Dương về nhận được sự đón chào nhiệt liệt của hai con trai.
Trang Triều Dương kinh ngạc, hai thằng con ấy vậy mà lại lấy lòng anh, anh đang muốn đồng ý điều kiện bất bình đẳng nữa.
Kết quả Tùng Nhân và An An đều không hề nhắc tới, buổi tối ăn cơm xong, Trang Triều Dương nhìn hai con trai nằm trong chăn, huyệt thái dương giật giật, hai thằng nhãi này, đang báo thù anh đây mài!
Trang Triều Dương mở chăn ra"Hai đứa con không còn nhỏ nữa rồi, về phòng ngủ đi."
Tùng Nhân nhìn An An ra hiệu, lật người không thèm để ý đến cha, ai bảo cha lừa bọn nó.
Trang Triều Dương ôm Tùng Nhân, An An nhận được tín hiệu của anh trai lập tức gào mồm lên, Trang Triều Dương thấy Tùng Nhân đắc ý, híp mắt, mở cửa đưa Tùng Nhân ra khỏi phòng rồi sập cửa lại.
Tùng Nhân bình tĩnh đợi chờ, quả nhiên không đến hai phút, Trang Triều Dương sầm mặt đi ra ngoài, Tùng Nhân chui vào phòng bò lên giường, An An đang run rẩy hai vai bò trong lòng mel
Tùng Nhân tiến lên võ vai em trai, An An híp mắt không khóc nữa.
Trang Triều Dương tức lộn ruộn, hai thằng nhãi này đến trị anh mà.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trang Triều Dương đồng ý hai con đi ra ngoài chơi thì Tùng Nhân mới ngừng lại.
Mạt Mạt có máy ảnh trong tay đương nhiên cũng muốn đi cùng, cả nhà chơi một ngày mới về nhà, lúc về, đồng chí trực ở cồng lại gần,"Có một ông lão hôm nay đứng đợi cả ngày ở công, để lại địa chỉ rồi ra về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận