Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1086. Nguy hiểm 2

Chương 1086. Nguy hiểm 2Chương 1086. Nguy hiểm 2
Ngày có chút suy nghĩ, đêm lại có chỗ để mơ, nói chính là Mat Mạt, buổi chiêu Mạt Mat vẫn luôn nghị, buổi tối lại mơ màng mơ thấy Chu Tiếu.
Mạt Mạt nằm trên giường, mở to mắt chỉ thấy khoé môi Chu Tiếu đầy máu, dữ tợn nhìn cô chăm chú, trên tay đều là máu tươi, nhìn thấy Mạt Mạt tỉnh dậy, toét miệng cười.
Mạt Mạt sợ đến mất hồn, muốn ngồi dậy nhưng làm thế nào cũng không dậy nổi, chỉ có thể nhìn Chu Tiếu cười cợt trêu tức, bờ môi vẫn luôn động đậy, nhưng Mạt Mạt lại không nghe thấy điều gì.
Mạt Mạt há hốc mồm, nhưng một từ cũng không nói ra được, mở to miệng cả nửa ngày, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Tiếu duỗi hai tay ra, từ từ vươn đến cổ Mạt Mạt, đồng tử Mạt Mạt thít chặt, mở to hai mắt nhìn, cổ muốn tránh thoát, nhưng không sao tránh nổi, Mạt Mạt cảm giác hơi thở càng lúc càng không thông, đột nhiên ngồi dậy, doạ cho Miêu Tình sợ giật nảy người.
"Sao vậy? Sao vẻ mặt lại hốt hoảng như vậy?"
Trên trán Mạt Mạt chảy đầy mồ hôi, nhìn xung quanh, thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên là nằm mơ, cũng may là nằm mo, lau mồ hôi trên trán: "Mẹ, sao mẹ còn chưa ngủ?"
Miêu Tình: "Mẹ cảm giác thời tiết có chút lạnh, cho nên đắp thêm chăn cho con." Thảo nào Mat Matthay khó thở, hoá ra là do chăn mền, Mạt Mạt nhìn thoáng qua thời gian, đã mười một giờ đêm rồi, mở miệng nói: "Mẹ, con không sao, mẹ cũng mau đi ngủ đi, hai ngày nay mẹ cũng không nghỉ ngơi tốt chút nào cả."
Miêu Tình: "Bây giờ mẹ đã lớn tuổi rồi, không còn ngủ nhiều nữa, con không cần lo lắng cho mẹ, con mau ngủ đi, cũng sắp đến ngày dự sinh rồi, chắc chỉ trong hai ngày này thôi."
Mạt Mạt nằm xuống một lần nữa, nhịp tim đã hồi phục trở lại, mới đần dần nằm ngủ, nhưng Mạt Mạt vẫn đang nằm mơ, trong mơ u mê, buổi sáng cũng quên mất bản thân đã mơ thấy gì, tinh thần không tốt gì cả.
Hai ngày này Tùng Nhân và An An ở nhà chị gái, ban ngày Đại Mỹ sẽ tới, nhất là hai ngày này, lúc Mạt Mạt sắp sinh.
Hai ngày này trong lòng Mạt Mạt có vấn đề, ăn cũng không ngon, Miêu Tình lo lắng vô cùng, làm đủ loại đồ ăn cho Mạt Mạt.
Bây giờ, Miêu Tình mua gà, để Đại Mỹ trông Mạt Mạt, Miêu Tình về nhà nấu cơm, hầm canh gà có hơi lâu, mười hai giờ, Miêu Tình mới xách theo hộp cơm trở lại: "Mẹ làm mì gà, mau dậy ăn đi."
Mạt Mạt ngồi dậy, bụng ục ục kêu lên, Miêu Tình đưa hộp cơm cho con gái, nói với Đại Mỹ: "Cháu cũng ăn một ít đi, dì làm nhiều lắm."
Đại Mỹ đứng dậy mặc quần áo: "Không được đâu dì, cháu còn phải đi thay cho Thiết Trụ, cháu đi trước đây"
Miêu Tình: "Vậy được, dì cũng không giữ cháu lại nữa."
Đại Mỹ nói với Mạt Mạt: "Tôi đi trước đây."
Mạt Mạt nuốt miếng mì xuống: "Được."
Trưa nay Mạt Mạt ăn không ít, hơn phân nửa hộp cơm, Miêu Tình nhẹ nhàng thở ra, cân nhắc trong lòng, ngày mai thay đổi món cho con gái.
Mạt Mạt đã ăn xong, Miêu Tình đi rửa hộp cơm, Mạt Mạt xuống giường, đi dạo trong phòng, hít thở mấy hơi, dạ dày dễ chịu không ít.
Mạt Mạt sờ bụng: "Nhóc con, đã đến thời gian rồi, sao con vẫn chưa ra? Con còn muốn ở trong bụng mẹ bao lâu?”
Bụng không có động tĩnh, Mạt Mạt đi đi lại lại vuốt ve, tính thời gian, ngày mai là đã quá ngày dự sinh rồi, nhóc con này thật sự có thể ở.
Mạt Mạt xoay người, đứng trước cửa sổ, nhìn dưới lầu, có không ít người đang tản bộ, Mạt Mạt nghe thấy tiếng mở cửa, ngây ngẩn cả người, cũng không quay đầu lại: "Mẹ, sao hôm nay mẹ về nhanh vậy?"
Mạt Mạt không nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại, đồng tử thít chặt, đầu ngón tay bám chặt vào bệ cửa sổ, tim đập thình thịch, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.
Mạt Mạt nhìn trong phòng, trong phòng không có cái gì, quá nguy hiểm, bị động rồi, chỉ có thể ra sức kéo dài thời gian: "Chu Tiểu, cô đến đây làm gì?”
Chu Tiếu sờ bụng dưới, nhìn chằm chằm vào bụng của Liên Mạt Mạt, trong mắt đều là tia máu đỏ tươi, vành mắt xanh tím, không trả lời Mạt Mạt, đi về phía trước hai bước, vào lúc Mạt Mạt căng thẳng, xoay người, khoá trái cửa lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận