Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1201. Tự tin 1

Chương 1201. Tự tin 1Chương 1201. Tự tin 1
Tự tin 1
Mạt Mạt tham quan cửa tiệm xong, Vương Thanh liền bắt đầu làm mẫu vịt sốt, chín giờ ngày thứ bảy, Vương Thanh mang theo mười con vịt sốt đến, mỗi con đều được gói ghém kỹ trong túi giấy, Mạt Mạt chỉ ngửi thôi cũng muốn chảy nước miếng rồi.
Vương Thanh có chút bồn chồn: "Chỗ này đủ chưa?”
Mạt Mạt nói: "Đủ rồi, bây giờ em sẽ đi tìm cha nuôi, chị dâu yên tâm đi, chỉ dựa vào hương vị này thì con đường buôn bán tuyệt đối không có vấn đề."
Vương Thanh nghe thấy lời của Mạt Mạt trong lòng cũng yên tâm hơn: "Chị dâu cũng không biết nói gì hơn, chỉ cực cho em rồi."
Mạt Mạt: "Chị dâu cứ ở nhà đợi tin tốt của em nhé!"
Vương Thanh vui mừng: "ỪI"
Mạt Mạt không dẫn con đi theo, Tùng Nhân và An An ở nhà trông chừng Thất Cân. Mạt Mạt lái xe ra khỏi đại viện, Dương Tuyết đã đến rồi, Mạt Mạt đạp ga phóng ra khỏi cửa, từ kính chiếu hậu vẫn có thể nhìn thấy Dương Tuyết không cam tâm đứng giậm chân.
Mat Mạt đã không muốn cằn nhằn thêm nữa, cũng may ngày mai Dương Phong đã trở về rồi.
Mạt Mạt thu lại ánh mắt, trực tiếp lái xe đến công ty của cha nuôi.
Tổng công ty của cha nuôi ở thành phố Z, đặc khu kinh tế chỉ có chi nhánh công ty, Khâu Văn Trạch đặt công ty ở đây cũng có suy nghĩ của riêng mình, ở đây có Khâu lão đại, ông ấy ở đây sẽ càng tiện lợi hơn.
Mạt Mạt cũng là lần đầu tiên đến công ty của cha nuôi, công ty vốn dĩ là một nhà xưởng, sửa sang văn phòng lại một chút, trong sân để một vài chiếc xe vận chuyển, nhà xưởng này là Khâu Văn Trạch mua luôn.
Khâu Văn Trạch dự định sau này có đủ số vốn sẽ chuẩn bị xây tòa nhà văn phòng ở đây, nhà xưởng này không phải nằm trong khu công nghiệp nặng, chỉ ở Thành Nam, vị trí này cách khu mới cũng rất gần, mặc dù Mạt Mạt không biết sự phát triển của thành phố Z, nhưng mà vị trí này cũng không tệ, không gian phát triển trong tương lai cũng rất lớn.
Chiếc xe của Mạt Mạt dừng ngay trước cổng nhà xưởng, bảo vệ gác cổng chặn Mạt Mạt lại: "Đồng chí, cô tìm ai?”
Mạt Mạt bước xuống xe: "Tôi tìm Khâu Văn Trạch, chủ tịch của các anh."
Bảo vệ nhìn đánh giá Mạt Mạt, trong ánh mắt đầy hoài nghi, bảo vệ đều quen biết với người nhà của chủ tịch, còn cô gái xinh đẹp trước mặt là ai đây?
Mạt Mạt nhanh chóng mở miệng nói trong lúc bảo vệ đang suy nghĩ lệch lạc: "Tôi là con gái nuôi của Khâu Văn Trạch, tôi có gọi điện thoại đến rồi, cha nuôi kêu tôi đến tìm ông ấy." Lúc này bảo ve mới nhớ ra, hôm nay lúc chủ tịch đến đã có nói rồi: "Tôi nhớ ra rồi, cô mau vào trong, chủ tịch đang ở phòng làm việc đó!"
Thời đại này cũng còn tốt, con nuôi là họ hàng thật sự chứ không giống với sau này, mối quan hệ con nuôi rất dễ khiến người ta hiểu lầm.
Mạt Mạt cảm ơn bảo vệ rồi lái xe chạy vào trong xưởng, hiện trường của nhà xưởng đã tháo dỡ rồi, đây là để trống chỗ trước sao! Nhà xưởng chỉ còn lại nhà kho và văn phòng làm việc thôi.
Mạt Mạt bước vào trong, có người đã đợi sẵn ở trước cửa, đây là thư ký của Khâu Văn Trạch: "Tôi là Tiểu Trương, tôi ở đây đợi cô đó."
Mạt Mạt: "Xin chào, tôi là Liên Mạt Mạt."
Tiểu Trương: "Chủ tịch có nói qua rồi, để tôi cầm giúp cô, đi bên này.”
Mạt Mạt cười nói: "Cảm ơn."
Phòng làm việc của Khâu Văn Trạch ở tầng ba, Mạt Mạt xách theo đồ bước vào, Khâu Văn Trạch đặt hồ sơ trong tay xuống và đón lấy vịt sốt trong tay Tiểu Trương: "Đây chính là vịt sốt mà con nói sao?"
Mạt Mạt buông đồ trên tay xuống: "Đúng vậy, cha nuôi, mùi vị này cha ngửi có thèm ăn không?"
Khâu Văn Trạch: "Thèm chứ, mùi vị thơm thật, mau mở ra lấy một cái cho cha ăn thử nào."
Mạt Mạt nhanh chóng tháo lớp túi giấy ra, Khâu Văn Trạch xé ra một miếng bỏ vào trong miệng, liên tục khen ngợi: "Không tệ, ngon lắm." Mat Mạt: "Cha nuôi, con không có nói dối đâu, thể nào, cha se giúp con tuyên truyền chứ!"
Khâu Văn Trạch cười nói: "Không thành vấn đề, chuyện này cứ giao cho cha."
Khâu Văn Trạch lau tay, ngồi xuống ghế sô pha, nhìn con vịt nói: "Vịt sốt này là có bí quyết chứ!"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, cha nuôi, cha có hứng thú với bí quyết sao?"
Khâu Văn Trạch xua tay: "Cha không làm thực phẩm nên không có hứng thú với cái này, lễ ra cha muốn nhắc nhở con đi về hãy kêu chú ý bí quyết, cha không có hứng thú nói không chừng người khác sẽ có hứng thú, chỉ sợ sau này có người dùng thủ đoạn hèn hạ để lấy bí quyết thôi, nhưng sau đó nghĩ lại thì thấy mình quá lo xa rồi, người trong đại viện cũng không có ai dám có suy nghĩ bậy bạ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận