Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 658. Lệnh điều động 2

Chương 658. Lệnh điều động 2Chương 658. Lệnh điều động 2
Lệnh điều động 2
Mạt Mạt hiểu rồi, cha Tề Hồng rời khỏi phía nam, phía nam chỉ còn lại cha chồng của Tề Hồng nên ít người có thể hỗ trợ được, vậy nên muốn điều Triệu Hiên quay về.
Mạt Mạt đã ở chung với Tề Hồng bốn năm, cô rất luyến tiếc: "Khi nào thì hai người sẽ đi?"
Tê Hồng cười: "Không nhanh như vậy đâu, dù gì cũng phải chờ cha tôi khởi hành đi đã. Mặc dù lệnh điều động của cha tôi đã truyền xuống, nhưng muốn đi thì chí ít cũng phải nửa năm nữa."
Mạt Mạt vừa nghe nói là còn có thể ở chung với nhau thêm nửa năm liền trừng mắt nhìn Tề Hồng: "Vừa rồi nghe giọng điệu của cô, tôi còn tưởng rằng cô sắp đi nữa chứ!"
Tề Hồng cười: "Không phải là tôi đang chuẩn bị tâm lý trước cho cô đấy sao, đừng đến lúc đó cô lại không chịu nổi."
Mạt Mạt lườm một cái: "Nói giống như tôi không nỡ xa cô vậy."
"Cô cứ giả bộ đi, vừa nãy là ai nghe được tôi sắp đi liền lưu luyến không rời như vậy chứ?"
Mạt Mạt cứng miệng, chết sống không chịu thừa nhận: "Không phải tôi."
Te Hồng tiến sát đến bên cạnh Mạt Mạt, Mat Mat tránh ra: "Trong tay tôi còn đang cầm kim đan đấy, cô không sợ bị đâm à?”
Hai tay Tề Hồng ôm cổ Mạt Mạt: "Không sợ, cô không nỡ đâm tôi đâu."
"Mau thả tay ra, rơi kim rồi này."
Tê Hồng buông Mạt Mạt ra: "Khi nào tôi đi phía nam sẽ gửi đồ ăn ngon cho cô. Ở phía nam nhiều nhất là hoa quả, tôi sẽ gửi hoa quả cho cô."
"Được, còn tôi sẽ gửi bưu điện cho cô ít hạt thông đặc sản nhé."
Tề Hồng toét miệng: "Tôi đang chờ mấy lời này của cô thôi đấy."
Hôm nay Tề Hồng nói rất nhiều, nhắc lại về lần đầu hai người gặp mặt, nói những chuyện xảy ra trong suốt mấy năm nay làm gợi lên vô số hồi ức trong lòng Mạt Mạt. Ban đêm, nghĩ đến chuyện Tề Hồng sắp rời khỏi đây, trong lòng cô rất buồn bực.
Trang Triều Dương ôm Mạt Mạt vào trong ngực: "Chỉ là rời đi thôi mà, cũng không phải là sau này không còn gặp nhau nữa. Cũng trễ rồi, vợ à, em mau ngủ đi."
Mạt Mạt vuốt ve cái bụng hơi phồng lên: "Cho dù có gặp lại thì ít nhất cũng phải mấy năm nữa, em thật sự không nỡ rời xa Tề Hồng. Nói thật, trừ thời gian ngủ ra thì thời gian anh ở bên cạnh em còn không nhiều bằng Tề Hồng đâu."
Trang Triêu Dương áy náy ôm chặt Mạt Mạt: "Nhất định anh sẽ xin nghỉ hưu sớm, sau này tất cả thời gian của anh đều dành cho em hết." Mat Mat há miệng khẽ căn cắm Trang Triêu Dương: "Em đóng cho anh một cái dấu, em nhớ kỹ rồi, anh nói lời phải giữ lấy lời đấy."
Trang Triều Dương cúi đầu nhìn Mạt Mạt: "Đã có khi nào anh nói với em mà không giữ lời chưa?"
Mạt Mạt nhớ lại, thật sự chưa từng có, cô khẽ hôn Trang Triều Dương: "Cho anh phần thưởng này."
Trang Triều Dương bị cô trêu chọc đến nóng bừng, nhưng sờ bụng vợ rồi rốt cuộc lại nhịn xuống, nếu làm Mạt Mạt ngất xỉu rồi anh sẽ càng sợ hơn.
Mạt Mạt cố ý cọ cọ, mãi cho đến khi Trang Triều Dương lấy tay đập cô thì Mạt Mạt mới ngoan ngoãn trở lại rồi nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Trang Triều Dương bất đắc dĩ nhìn vợ mình đang say ngủ, được rồi, cố mà nhịn đi!
Thời gian trôi qua từng ngày, bụng Mạt Mạt đã được năm tháng, tin đồn về Khổng Á Kiệt trong khu nhà cũng đã lắng xuống.
Sống lưng La Tiểu Quyên cũng thẳng hơn, nghe nói không chỉ một lần nữa nắm quyền quản lý tài chính trong nhà mà Khổng Á Kiệt cũng đối xử với La Tiểu Quyên dịu dàng hơn nữa.
Mạt Mạt nghe chị Vương nói, là La Tiểu Quyên đã nói một câu làm cho Khổng Á Kiệt cảm động: "Mặc kệ anh như thế nào thì cũng là chồng của em, em có chết cũng là người của anh rồi."
Chuyện nhà Khổng Á Kiệt xem như đã qua, trong nhà Mạt Mạt lại nghênh đón một lần chia tay khác, Mat Mat luyến tiếc thu dọn đồ đạc cho Miêu Niệm: "Cậu út, lần này cậu đi rồi, thật sự không trở về nữa sao?”
Miêu Niệm cũng rất không nỡ, nhưng lệnh điều động đã đến: "Có lẽ sẽ không trở về nữa đâu, loại đại pháo kiểu mới cơ bản đã xong hết rồi. Cậu còn phải tham gia vào mấy nghiên cứu phía sau nữa, khả năng là vài năm nữa mới xong. Vân Kiến và Vân Bình chắc là phải nhờ cháu rồi."
Mạt Mạt sửng sốt: "Cậu út, cậu không có ý định dẫn Vân Kiến với Vân Bình cùng đi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận