Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 799. Hồ sơ 1

Chương 799. Hồ sơ 1Chương 799. Hồ sơ 1
Mạt Mạt lung lay rồi, trong đại viện không có các loại hoa khác, Trang Triều Lộ không thích hoa, ngược lại Hạ Ngôn thích hoa, trong nhà có không ít, đáng tiếc, Mạt Mạt lại không giao du với Hạ Ngôn.
Lý Vinh cười: "Nhà ta có mẫu đơn, hoa lan, lan quân tử, sơn trà..."
Mạt Mạt im lặng, đều là những loại hoa quý, cô không nghĩ là cô có thể nuôi sống, chỉ có điều đến ngắm một chút cũng không tệ, giáo sư Lý thật lợi hại, có thể có nhiều hoa như vậy.
Mạt Mạt cười nói: "Ngày mai cháu dẫn bọn nhỏ đến ạ."
Lý Vinh vui vẻ nói: "Cứ quyết định như vậy nhé."
Mạt Mạt và Bàng Linh về đại viện, Bàng Linh đến nhà Trang Triêu Lộ, lúc Mạt Mạt về nhà, Thanh Xuyên cũng ở đó.
Mạt Mạt nói: "Thật sự là hiếm thấy nha, em còn biết có một bà chị ở chỗ này à?"
Thanh Xuyên cười hì hì: "Chị, em sai rồi, em nhận tội."
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân đang ngoan ngoãn làm bài tập: "Hôm nay ở nhà có ngoan không?"
Tùng Nhân gật đầu: "Mẹ, hôm nay con không ra ngoài chơi, vẫn luôn ở nhà."
"Biểu hiện không tệ, buổi tối làm đồ ăn ngon." Mat Mạt ngôi xuống nhìn may cái túi da trâu trên bàn trà, Thanh Xuyên nói: "Em mua ở cổng trường, cho mọi người nếm thử."
Mạt Mạt mở một túi ra, hạt dẻ rang đường, một túi khác là trứng luộc nước trà, trong cái túi cuối cùng là bánh ngọt.
"Những thứ này đều bán ở cổng trường em à?"
Thanh Xuyên nói: "Đúng vậy, còn có những thứ khác nữa, mì trộn ở cổng trường ăn rất ngon, nhưng cách nơi này quá xa, em sợ cầm tới thì trương lên mất nên không mua, chị, cổng trường chỗ chị thì sao?"
"Cổng trường chị không bán những thứ này, chỉ bán cơm, không có đồ ăn vặt."
Thanh Xuyên: "Trường của bọn em cũng bán cơm trưa, người mua còn không ít đâu, phòng chúng em tính toán một chút, một quầy hàng một tháng chí ít có thể kiếm được 500."
Mạt Mạt nói: "Hơn 500, bây giờ không chỉ là sinh viên mua, hộ gia đình lân cận cũng mua, một tháng kiếm không ít tiền."
Hướng Hoa đi đầu kéo theo ảnh hưởng, ở cổng trường Mạt Mạt có một nhóm cá nhân đã xuất hiện, bán đồ ăn, mặc dù có chút đánh vào Hướng Hoa, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.
Hướng Hoa nhất định không chỉ buôn bán ở cổng đại học thủ đô, còn ở cổng những đại học khác nữa, tính như vậy thì, ngoại trừ nhân lực vật lực, một tháng có thể kiếm được thu nhập hàng vạn rồi. Đây chỉ là phương diện đồ ăn, còn có Phạm Đông, anh ta là chạy hàng, từ phía nam đến thủ đô, một chuyến xuống tới đây cũng kiếm được không ít.
Hướng Hoa này là đang tích luỹ tiền, xem ra là chuẩn bị làm lớn.
Buổi chiều, Thanh Nghĩa và Mộng Nhiễm cũng tới, cổng trường Thanh Nghĩa cũng có buôn bán.
Mạt Mạt thật sự tò mò: "Em không động tâm à?”
Thanh Nghĩa: "Đương nhiên là động tâm rồi, nhưng giáo sư Triệu nói, thời cơ chưa đến, bảo em và Khởi Hàng phải học tập ổn định, bây giờ là thời điểm tích luỹ tri thức, muốn đi lâu dài, phải học giỏi tri thức, chí ít trước khi tốt nghiệp thì không cho phép bọn em buôn bán."
Thanh Nghĩa ngừng một chút nói: "Với lại em và Khởi Hàng không có ý định làm kiểu buôn bán này, chúng em có ý tưởng rồi, tin tức của giáo sư Triệu nhanh nhạy, ông ấy nói, trong nước có một nơi đang thí nghiệm nhận khoán ruộng đất, hiệu quả vô cùng rõ rệt, nói là không tới mấy năm nữa, sẽ muốn mở rộng."
Mạt Mạt biết, nhận khoán ruộng đất, quả thực là không tới mấy năm nữa sẽ áp dụng, Thanh Nghĩa có kỹ thuật, thằng nhóc này là dự định nhận khoán.
Mạt Mạt nhìn Thanh Nghĩa và Khởi Hàng là đã học hỏi tốt rồi, Thanh Nghĩa nói ra tương lai, khoa tay múa chân: "Chị, chúng em đều là con cháu của quân nhân, em và Khởi Hàng đã nghĩ kỹ rồi, về sau chúng em thuê người, đều là gia đình quân nhân hoặc là lính giải ngũ, chị, hi hì, đến lúc đó nếu như em không đủ tiền, chị phải cho em mượn một ít đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận