Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 584. Có việc? 2

Chương 584. Có việc? 2Chương 584. Có việc? 2
Mạt Mạt nâng trán,"Làm sao thành lưu manh, cậu ấy còn có hai đứa bé đó!"
Tê Hồng khoát tay"Dieu kiện của cậu cô quá vững chắc, đứa nhỏ cũng không phải là vấn đề."
"Nghe ý tứ của cô, mọi người đã hỏi thăm cậu tôi rõ ràng rồi?"
Tê Hồng nói: "Còn cân hỏi thăm ư? Cậu cô là con trai của ông Miêu, chỉ một cái điều kiện này là đã đủ rồi, hơn nữa quần áo con cậu cô mặc thay đổi mấy bộ, đến ngay cả một miếng vá cũng không có, tất cả mọi người nhìn ở trong mắt đó, về phần tiền lương, đó càng không cần nói, đều là người ở trong nhà ngang thì tiền lương có thể thấp?"
Mạt Mạt nhướng mày,'Bọn họ hiểu rõ quá nhỉ."
Tê Hồng cười hắc hắc,"Nói thật, cậu cô thật lợi hại, chuyên gia đói”
"Đúng là thật lợi hại."
Tê Hồng nói: "Tôi nói cho cô hay, cô chờ qua đoạn thời gian nữa sẽ được mọi người làm phiền thỏa thích nhé."
Mat Mat bóp trán,'Tôi đã có thể tưởng tượng ra mà."
Tề Hồng nói đùa: "Nhà tôi chính là không có con gái thích hợp, nếu như có, tôi cũng muốn giới thiệu cho cô." Mat Mạt cười,"Ngay cả cô cũng nghĩ như vậy, thời gian yên tĩnh của tôi cũng không có luôn."
Te Hồng cười trộm,"Đúng rồi, mo cô chết như thế nào?”
Mat Mat thở dài,"Khó sinh xuất huyết nhiều, sau khi sinh Vân Bình, sức khỏe vẫn luôn không tốt, sống không được một năm liền mất, cô nhìn tóc chỗ thái dương cậu tôi bạc trắng đi, chính là sau khi nhận được tin tức, một đêm trở nên trắng xóa."
Tê Hồng thu hồi bộ dáng đùa giỡn,"Tình cảm của bọn họ rất tốt?"
Mat Mat gật đầu,"Nghe bà ngoại tôi nói, tình cảm của bọn họ rất tốt, lúc đầu cậu út tôi là định cả một đời không kết hôn, có thể kết hôn, có thể thấy được cậu rất yêu mợ."
Phụ nữ là cảm tính, Tề Hồng thở dài,'Đáng tiếc trời cao không chiếu cố người có tình."
"Đúng vậy."
Tê Hồng,"Nghe cô nói như vậy, tôi thấy mọi người uổng phí tâm tư rồi, cậu út cô sẽ không tái hôn đâu."
Mạt Mạt gật đầu,"Tôi nghe ý là không có ý định tái hôn."
Tề Hồng nhìn quần áo làm một nửa để trên bàn,"Quần áo này cô đang làm cho ai vậy?"
"Hướng Tịch, mẹ tôi bảo tôi làm."
"Bác gái?" Mat Mat gật dau Um,may ngày nay, mẹ tôi không hay ra khỏi nhà, vẫn luôn ở gần thôn Tiểu Câu, cá tôi ăn, đa phần là Hướng Húc Đông cho, mẹ tôi nhìn thấy quần áo Hướng Tịch rách rưới, trong lòng khó chịu, bảo tôi làm cho hai bộ quần áo."
Tê Hồng nói: "Hướng Tịch là một đứa trẻ ngoan, đáng tiếc đầu thai không tốt, gặp phải cha mẹ không ra gì, Tôn Hoa đâu? Anh ta còn mặc kệ Hướng Tịch sao?”
Mạt Mạt gật đầu,'Mặc kệ, anh ta hiện tại chỉ lo cho chính mình."
Te Hồng tức giận,"Loại cha này cũng là hiếm thấy"
Mạt Mạt nói: "Tôn Hoa hận Liên Thu Hoa, ngay cả Hướng Tịch cũng hận."
Tê Hồng bĩu môi,"Tôi xem như mở mang tầm mắt”
"Đừng nói bọn họ, cô thì sao? Ở nhà thế nào?"
Tề Hồng kêu rên một tiếng,"Cô cũng biết, tôi là người thích đi dạo nhất, ở nhà ngột ngạt, tôi muốn bệnh luôn."
"Cũng lâu rồi, mẹ cô không tới?"
Tê Hồng iu xìu,"Không tới, đang giúp xây dựng, tôi ấy à, ngay cả một người hỗ trợ cũng không có, chỉ có một mình tôi, bận bịu đến mức chân đánh cái ót, có khi hận không thể nhét đứa nhỏ trở lại trong bụng, vẫn là lúc mang thai tốt!"
Mat Mạt an ủi,"Chờ Tâm Bảo lớn hơn xíu nữa là tốt rôi."
"Hiện tại tôi hận nó không thể lớn lên ngay lập tức!"
Thùng thùng tiếng đập cửa, trong tay Mạt Mạt đang bận may vá,'Giúp tôi mở cửa với, hẳn là Vân Kiến và Vân Bình."
Tề Hồng đứng dậy mở cửa, kinh ngạc nói: "Chị dâu Triệu, sao chị lại tới đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận