Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 919. Oán giận 1

Chương 919. Oán giận 1Chương 919. Oán giận 1
Mạt Mạt: "Các em không hiểu rõ bà ta, chuyện cũ của Ngô Mẫn có thể nói hết ba ngày ba đêm, người đàn bà này là âm hiểm nhất đấy."
Từ Lị tin Mạt Mạt, cô là người có quyên lên tiếng nhất, bờ vai run lên: "Sau này em nhất định phải tìm một người mẹ chồng tốt."
Mạt Mạt cười: "Nhất định sẽ được, không phải tất cả mọi người đều là Ngô Mẫn."
Mạt Mạt cho rằng, sai lầm lớn nhất của Hướng Hoa chính là đón Ngô Mẫn về, bà ta chính là kẻ gây hoạ.
Mấy ngày kế tiếp, ngày nào Hướng Hoa cũng quấn lấy Mạt Mạt, hy vọng có thể ra tay từ chỗ cô, Mạt Mạt phiền muốn chết.
Trang Triều Dương tới đón vợ thì gặp được, anh nói: "Lời tôi từng nói, không nhớ kỹ à?"
Hướng Hoa hít vào một hơi: "Tôi cũng chỉ là vì tốt cho hai người, nhà của hai người nếu bỏ không thì cũng phí, nếu như bán, ông Flo sẵn lòng ra giá 15 vạn."
Bởi vì Hướng Hoa quấn lấy Mạt Mạt, mỗi lần nói chuyện đều không chú ý người khác, khiến cho hiện tại mọi người đều biết, trong nhà Liên Mạt Mạt có một toà Tứ hợp viện, là loại rất lớn.
Trang Triều Dương chế giễu: "Hướng Hoa, tôi thấy bệnh của cậu lại nặng thêm rồi đấy, nên đi gặp bác sĩ rôi."
Hướng Hoa đen mặt: "Em không có bệnh."
Trang Triêu Dương càng lạnh mặt hơn: "Cậu nghe không hiểu tiếng người còn nói mình không có bệnh? Tôi thấy bệnh của cậu không nhẹ đâu, vẫn là nên nắm chắc thời gian đi kiểm tra kỹ một chút."
Trong lòng Hướng Hoa phun ra máu, Trang Triều Dương mắng anh không phải là người.
Ánh mắt Trang Triều Dương sắc bén: "Đây là lần cuối cùng, đừng có ý đồ với nhà cửa, còn dám tới tìm vợ tôi nói chuyện nhà cửa, cậu sẽ phải hối hận."
Hướng Hoa giật mình, khí thế của Trang Triều Dương doạ người, loại khí thế này, khiến cho Hướng Hoa nhịn không được mà lui về sau một bước.
Trang Triều Dương thu hồi ánh mắt, nhận lấy sách trong tay vợ, cười nói: "Đi về nhà thôi."
Đáy mắt Mat Mạt lấp lánh ánh sao, Trang Triều Dương quá đẹp trai, chồng ở nhà cảm giác thật tốt: "Được"
Bàng Linh há hốc miệng, sao lại vứt cô ấy đi rồ, được rồi, đã quen rồi, mỗi lần cậu út tới đón mợ út thì đều ghét cái bóng đèn là cô ấy.
Sắc mặt Hướng Hoa càng khó coi hơn, cảm giác những người xung quanh đều đang chế giễu anh ta.
Hướng Hoa sầm mặt lại.
Dựa vào cái gì mà Trang Triều Dương có thể hạnh phúc như thế, anh nên giống đời trước mới phải chứ, Trang Triều Dương nên sống cô độc cả quãng đời còn lại mới đúng.
Đây mới là vận mệnh của Trang Triều Dương, anh không nên hạnh phúc.
Hướng Hoa giống như bị tẩu hoả nhập ma, anh ta cho là trọng sinh rồi, thì anh ta sẽ thành công, là anh ta có thể vượt qua được Trang Triêu Dương, anh ta muốn chứng minh là anh ta thành công.
Nhưng mấy lần đều vấp phải sự trắc trở trên người Trang Triều Dương, đáy lóng Hướng Hoa cố gắng quên đi lại chậm rãi ở bên trong khôi phục lại, anh ta đố kị với Trang Triều Dương.
Chu Tiếu nghe được tin thì tới cổng trường, Chu Tiếu thích Hướng Hoa, nhìn thấy dáng vẻ mất mát của Hướng Hoa thì cô ta đau lòng.
"Anh không sao chứ? Không sao đâu, không bắt được Flo thì chúng ta nghĩ biện pháp khác, yên tâm đi, nhất định sẽ có cách."
Hướng Hoa hoàn hồn, nghe thấy Chu Tiếu an ủi, trong lòng ấm áp trở lại: "Anh xin lỗi, mấy ngày trước không nên cãi nhau với em, về nhà thôi vợ."
Chu Tiếu: "Vâng."
Mạt Mạt về đến nhà, chỉ thấy Liên Thanh Bách mặc quân phục đang ở cửa để làm đăng ký, Mạt Mạt gọi to: "Anh, sao anh lại tới đây?”
Liên Thanh Bách thu hồi lại giấy chứng nhận: "Anh nhận được mệnh lệnh tạm thời, đến để bồi dưỡng."
Mat Mạt nhìn xung quanh: "Chị dâu đâu? Sao chị ấy không tới?”
Liên Thanh Bách nói: "Chị dâu em về nhà rồi, trong nhà cần cô ấy."
Mạt Mạt nói: "Anh và Triều Dương đều nhập học vào ngày mùng 5 à?”
"Ừm, cùng nhau."
Liên Thanh Bách nói xong, đánh giá điều kiện của đại viện: "Điều kiện nơi này của em coi như không tệ. "
Mạt Mạt nói: "Thật sự không tệ, công trình xung quanh đầy đủ, giao thông cũng thuận tiện."
Liên Thanh Bách gật đầu: "Ừm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận