Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1475. -

Chương 1475. -Chương 1475. -
An An từ trước tới giờ đặc biệt, trí nhớ cực tốt, tuy rằng phải có đến gần sáu năm không gặp, nhưng cậu bé vẫn nhớ,"Đúng rồi, tốt quá rồi."
Mễ Mễ và Thất Cân không biết, nhưng thấy mẹ vui mừng như thế, thì cũng biết đây là người mẹ quan tâm rồi.
Mạt Mạt đưa đồ đạc đã dọn dẹp cho chị dâu Tôn để vào chỗ cũ, còn mình thì ra ngoài cửa lớn đứng, hai mắt đau đáu, gần hơn sáu năm không gặp, tuy rằng thường xuyên gọi điện thoại nhưng vẫn rất nhớ nhung.
Nhớ đến Tề Hồng thì sẽ nhớ đến cuộc sống ở quân khu mới, mỗi lần nhớ đến thì đều khiến người ta nhớ lại cảm giác ấy.
Rất nhanh cả nhà Te Hồng đã xuất hiện trong tầm mắt Mạt Mạt, Mạt Mạt mở cửa lớn đón khách.
Tê Hồng cũng rảo bước chân,'Tôi không dám nhận người nữa rồi, sao cô càng ngày càng trẻ ra thế, hai chúng ta đứng cạnh nhau thì tôi trở thành cô của cô rồi."
Tề Hồng đi xung quanh Mạt Mạt mấy vòng, ngữ khí hâm mộ, khoảng cách tuổi tác hai tuổi của bọn họ thực sự không kém bao nhiêu, nhưng đứng cạnh nhau thì Tề Hồng bị đả kích rồi.
Mạt Mạt lườm Tề Hồng một cái,"Cái mồm này của cô đúng là tép nhảy, làm gì có khoa trương như cô nói, tôi thầy cô mới càng ngày càng trẻ đó."
Nhiều năm như vậy rồi mà tính cách Tề Hồng vẫn không thay đổi,"Hì hì, đây không phải lâu không gặp thì trêu cô một chút thôi sao."
Mạt Mạt không khỏi lườm nguýt, không thèm để ý đến Tề Hồng nữa, ánh mắt nhìn về phía Triệu Hiên, nhiều năm không gặp Triệu Hiên trông già dặn đi không ít, cũng do lo lắng công việc quá nhiều.
Mạt Mạt lại dời ánh mắt tới Tâm Bảo và Tâm Bối, Tâm Bảo và Tùng Nhân tuổi tác gần tương đương nhau, nhưng con gái lớn chậm, trông thấp hơn Tùng Nhân rất nhiều, cô bé hào sảng thẳng tính năm nào giờ vẫn hào sảng thẳng tính như vậy, nhưng dáng vẻ thì thay đổi rất nhiều, nét nào ra nét ấy, cô bé tổng hợp hết cả những ưu điểm của cha mẹ, lớn lên nhất định sẽ là một đại mĩ nữ.
Nhìn dáng đứng thẳng tắp của Tâm Bảo, Mạt Mạt là vợ quân nhất, vừa nhìn đã thấy đây là tư thế quân đội, cộng thêm với mái tóc ngắn ngang vai, vừa nữ tính vừa ngầu, Mạt Mạt thích cực kì.
Cô thích kiểu con gái như thế này, đương nhiên ngoại trừ Mễ Mễ ra, điều này phải dựa vào duyên phận.
Mạt Mạt đã kéo tay Tâm Bảo,'Có còn nhớ cô không?"
Tâm Bảo khẽ cười,"Đương nhiên rồi cô Mạt Mạt."
Trong lòng Mạt Mạt càng thích hơn, ánh mắt nhìn sang Tâm Bối, năm đó gặp còn chưa lớn, giờ đã đi học cấp một rồi, mặt mũi thì rất giống Triệu Hiên,"Tâm Bồi."
Tâm Bối xấu hổ một chút,"Cô Mạt Mạt."
Tề Hồng nhịn cái thôi thúc muốn lườm nguýt lại, bĩu môi,'Cô định đứng ở cửa nhà mình chào đón cả nhà tôi hả?"
Mạt Mạt một tay kéo Tâm Bảo một tay lôi Tề Hồng,'Là tôi sơ xuất rồi, nhanh, mời vào trong."
Tê Hồng hất cằm,"Như vậy còn được."
Bạn tri kỉ Mạt Mạt có không ít, tuy rằng đều là bạn tốt, nhưng cũng có phân biệt, đương nhiên có người cô thích nhất, Mạt Mạt thích nhất chính là Tề Hồng, cho dù là tính cách hay là tình tình đều rất hợp Mạt Mạt.
Tê Hồng đi vào sân, đánh giá hoa cỏ trong sân, chớp chớp đôi mắt "Mấy năm không gặp, bản lĩnh trồng hoa của cô tiến bộ không ít."
Mat Mạt,"Trông nhiều năm như thế rồi, đương nhiên là càng trồng càng tốt."
Tề Hồng quay đầu nhìn thấy mấy đứa An An ở cửa, tay nhanh nhẹn kéo An An"C6 còn nhận ra cô không?"
An An gật đầu,"Đương nhiên nhận ra rồi cô Tề."
Tê Hồng lại nhìn đến Thất Cân,'Cậu nhóc này xinh xắn quá, mấy đứa bé cô sinh đều sáng sủa xinh xắn cả."
Mat Mạt thấy Te Hồng đứng ở cửa,"Mặt trời lên cao rồi, bên ngoài nóng lắm, vào nhà nói chuyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận