Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1326. Đâm chọt lẫn nhau 2

Chương 1326. Đâm chọt lẫn nhau 2Chương 1326. Đâm chọt lẫn nhau 2
Đâm chọt lân nhau 2
Mạt Mạt hừ một tiếng, quay đầu lại nhìn Từ Lị đang ngơ ngác: "Li Li đã nhìn thấy chưa, con người này mắt không chỉ bị mù mà não còn có vấn đề nữa, vì vậy hãy nghe lời, sau này thấy anh ta nhất định phải tránh xa một chút, nhiều khi bệnh thiểu năng cũng sẽ bị truyền nhiễm đó."
Từ Lị há hốc miệng, quay qua trái nhìn Mạt Mạt, quay qua phải nhìn Kỳ Dung, sao hai người này cãi nhau vậy, ngọn lửa này có chút lớn khiến Từ Lị hơi SỢ.
Kỳ Dung chỉ là một tên côn đồ thuần chủng, rất có khí phách, không phải lần đầu tiên tranh luận với phụ nữ, nhưng lần này Kỳ Dung có cảm giác đã đụng trúng đối thủ rồi, cái miệng này độc thật!
Mạt Mạt hừ một tiếng, đưa vịt quay trong tay cho Từ Lị, sau đó nói: "Em cũng không còn nhỏ nữa, đúng là nên giải quyết lại vấn đề cá nhân, cha của em đã giao em cho chị, kêu chị trông chừng em, thế này đi, chị sẽ giới thiệu cho em vài chàng trai không tệ, đợi có thời gian hãy đi xem mắt thử."
Mat Mạt nói xong liên kéo Từ Li nhanh chóng ve ký túc xá, sau đó mới lái xe rời khỏi.
Kỳ Dung bĩu môi, anh ta chỉ là cảm thấy cô gái này rất thú vị, tuổi cũng không còn nhỏ mà vô cùng ngây thơ, ngốc nghếch, nên muốn chọc ghẹo một chút, nhưng không ngờ hai lần vòng qua bên này đều gặp cô gái này, còn để lại cứu mạng nữa, đúng là thần kỳ, một tên côn đồ người người đòi đánh cũng có ngày trở thành anh hùng đó.
Kỳ Dung bật cười, không gặp thì không gặp, anh ta đâu có thiếu phụ nữ, chỉ cần anh ta đưa ngón tay lên thì muốn bao nhiêu phụ nữ cũng có.
Mạt Mạt trở về nhà thì mới hả cơn giận, cô không sợ Kỳ Dung tiếp cận Từ Lị là muốn lợi dụng Từ Lị, Kỳ Dung không có thời gian để làm chuyện không công.
Mấy đứa nhóc Tùng Nhân đã tắm rửa xong, đang ngồi xem tivi, Mat Mạt đi lên lầu tắm rửa, xuống dưới bế Thất Cân và xem phim hành động trên tivi.
Bây giờ Tùng Nhân đã lớn hơn nhiều, không còn ngây thơ như trước đây đòi làm anh hùng nữa, thằng bé xem tivi cũng không quá say mê, xem một lúc sẽ ngáp ngủ.
Mạt Mạt nhớ lại bộ dạng Tùng Nhân khi muốn làm anh hùng, khóe môi bất giác nở nụ cười, thằng nhóc năm xưa còn phải bế trên tay giờ đã trở thành đứa trẻ lớn rồi.
Mạt Mạt thấy Thất Cân ngáp ngủ liền gọi Tùng Nhân dậy, bảo mấy đứa trẻ đi lên lầu ngủ.
Mạt Mạt cũng trở về phòng ngủ, cô muốn đến bưu điện gửi chút đồ cho cha mẹ ở Thủ đô, nhẩm tính thì cũng không ít đồ.
Ngày hôm sau Mạt Mạt dành thời gian đến bưu điện gửi hết toàn bộ đồ đã mua, mỗi lần Mạt Mạt gửi bưu điện thì đều nhớ đến chuyển phát nhanh của sau này, nhanh chóng tiện lợi, đâu có giống như bây giờ, đừng mong gửi đồ tươi sống, giữa đường đã bị mốc hết trơn rồi.
Mạt Mạt đã gửi xong đồ ăn rồi, thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã bước vào tháng mười một, nhiệt độ tháng mười một của thành phố z hạ thấp rất rõ rệt, gió thổi bắt đầu mạnh dần, cộng thêm trời mua thì đúng là số một, lạnh thấu xương, đặc biệt ở trong nhà thì càng lạnh hơn.
Mạt Mạt nhìn chằm chằm ngón tay của mình, cảm nhận hơi ấm trong ngôi nhà, trong lòng rất nhớ về sự ấm áp của phía bắc!
Mạt Mạt là người bắc chính gốc, bước vào tháng mười một không chỉ cô chịu không nổi, bọn trẻ đều bệnh rồi, khiến Mạt Mạt bận rộn muốn chết.
Mạt Mạt đã tìm mẹ nuôi, nhờ mẹ nuôi giúp đỡ đặt một cái lò sưởi giống nhà mẹ nuôi, mỗi ngày đốt lò cho tan độ ẩm thì bệnh cảm cúm của bọn trẻ mới tốt lên.
Mạt Mạt bận xong, người đã ốm đi một vòng, điều này khiến Trang Triều Dương rất đau lòng, Trang Triều Dương nói: "Vợ, khoảng thời gian này cực cho em rồi."
Mạt Mạt nói: "Ừ, nếu như biết em rất cực khổ thì, đồng chí Trang Triều Dương, anh có thể bỏ cái tay không an phận kia ra khỏi ngực của em hay không?"
Trang Triều Dương tỏ ra vô tội: "Anh chỉ muốn xem nó đã nhỏ đi bao nhiêu thôi, anh phải tẩm bổ lại cho vợ."
Mat Mạt: "...
Bạn cần đăng nhập để bình luận