Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 223. Con trai tố cáo cha mình, thật châm chọc! 1

Chương 223. Con trai tố cáo cha mình, thật châm chọc! 1Chương 223. Con trai tố cáo cha mình, thật châm chọc! 1
Thanh Nhân lo lắng vội nói,'Chị, Hướng Hoa nhất định hận chị không giúp anh ta giải quyết, sau này có thể sẽ trả thù chị hay không!"
"Cho dù em giúp, loại người này vẫn sẽ hận em như cũ, lòng tham không đáy, còn cho rằng em giúp không đúng chỗ đấy, về phần trả thù chị sao? Không phải chị xem thường Hướng Hoa, nhưng anh ta không có lá gan này, hơn nữa, anh ta không phải đã hận chị từ lâu rồi sao?"
Hai anh em sinh đôi nghĩ nghĩ thì thật đúng là như vậy, Điền Tình than thở,"Mẹ vẫn cho rằng Ái Quốc và vợ ông ta đã đủ bực mình rồi, hôm nay mẹ mới mở rộng tâm mắt, bọn họ không thể nào so được với Liên Thu Hoa và nhà họ Hướng."
Mạt Mạt cười khúc khích, hai anh em sinh đôi cũng nhịn không được cười.
Điền Tình tức giận: "Còn cười nữa, con gái à, bọn họ sẽ không tới làm phiền nữa chứt Trong lòng mẹ làm sao cũng không yên tâm được."
"Sẽ không đâu, rắc rối của bọn họ chưa dừng lại ở đây đâu!"
Điền Tình "Xảy ra chuyện gì?"
Mat Mạt giải thích "Hướng Hoa nghe lọt những gì con nói rồi."
Thanh Nghĩa kinh ngạc,"Báo cáo sao?” Mat Mat gật đầu,"Đúng, chính là báo cáo, không phải có quy định tố giác vạch trần lấy công chuộc tội sao? Loại người ích kỷ như Hướng Hoa, vì bảo vệ mình, chuyện gì cũng có thể làm."
Điền Tình líu lưỡi,"Cậu ta muốn tố cáo chủ nhiệm Hướng, cha mình sao?”
Mạt Mạt châm chọc nói: "Đúng, anh ta có thể làm được, nói không chừng, còn có thể được khen ngợi chí công vô tư đấy!"
Thanh Nhân mới vừa bị Ngô Mẫn chọc tức, hừ lạnh,"Bị con trai bảo bối tố cáo thật sự là quá châm chọc, lúc đó chủ nhiệm Hướng chắc sẽ tức chết mất."
Thanh Nghĩa cảm giác giải hận, hừ,"Như vậy mới đúng, ai bảo bọn họ tính toán anh Triều Dương."
Điền Tình có chút không tiếp nhận được, con trai tố cáo cha mình, đây là chuyện gì?
Mạt Mạt hôm nay tính là cho mẹ chuẩn bị sẵn tâm lý, lúc này chỉ mới bắt đầu, sau này sẽ có càng nhiều con trai con gái tố cáo cha mẹ mình, có quá nhiều người là bị con cái ruột đả kích mà nản lòng thoái chí.
Hôm nay Điền Tình đi làm cả ngày vốn đã mệt mỏi, lại bị chọc tức, thực sự không còn tinh thần, trở về nghỉ ngơi.
Thanh Nhân chờ mẹ đóng cửa, mới nói: "Chị, chị mới vừa rồi là cố ý nhắc tới tố cáo đúng không!"
"Ừ, đấu tranh nội bộ mới tốt, chó cắn chó sẽ không ô uế tay của chúng ta, bọn họ còn có thể yên on được bao lâu đây?”
Con ngươi Thanh Nhân vô cùng sáng, mượn đao giết người, cậu thích. Mạt Mạt không ngờ rằng Thanh Thân sẽ bị cô ảnh hưởng, một bụng đen tối, hố chết người không đền mạng, để cho người ta hận đến muốn úp sọt cậu.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mạt Mạt chia sủi cảo cho các em mình, ba anh em chết sống không muốn,"Chị, chị ăn đi."
Mạt Mạt không có cách nào khác, chỉ có thể thành thật nói"Hôm nay chị được nghỉ, phải đi ra ngoài một chuyến, sủi cảo để tới tối sẽ thiu."
Em trai út,"Chị, chị muốn đi đâu?"
Mat Mạt cũng không giấu diếm,"Đi đến chỗ quân khu một chuyến, buổi chiều sẽ về, đây là bí mật, phải giữ bí mật đấy."
Em trai út cam đoan,"Tuyệt đối giữ bí mật."
Mat Mạt nhìn hai anh em sinh đôi, hai anh em sinh đôi cũng vội vàng cam đoan,'Tuyệt đối không nói."
"Nhanh đi học đi!”
"Vậy chúng em đi đây."
Mạt Mạt chờ em trai đi rồi, kiểm tra mấy thứ mang cho Trang Triều Dương, thuốc cảm, bánh bao hấp, sủi cảo, trứng gà, thuốc là và rượu, bốn quả táo, hai ký mì sợi trắng, xác nhận không bỏ quên, thu dọn xong thì đi đến trạm xe khách.
Niên đại này người đón xe khách không nhiều, từ Dương Thành đến Bình Trấn, sáu hào, nhưng người bình thường sẽ không ngồi, muốn tiết kiệm tiền.
Mạt Mạt lên xe chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, không có cách nào, đường xá không tốt, quá xóc nảy, dễ bị Say Xe.
Tám giờ, Mạt Mạt đến Bình Trấn, quân khu mới rất dễ hỏi thăm, ra khỏi Bình Trấn, cứ đi thẳng xuống con đường rộng, một giờ sau thì tới nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận