Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1562. -

Chương 1562. -Chương 1562. -
Tùng Nhân vỗ ngực: "Chờ anh thi đậu, em nhất định làm cho anh một chiến lược lớn."
Hạo Dương dẫn mấy đứa Tùng Nhân lên lầu, bên cạnh Mat Mạt chỉ còn lại Mễ Mễ, cô bé giống như một cô gái nhỏ thuỳ mị ngồi bên cạnh Mạt Mạt.
Miêu Tình hiền từ nhìn Mễ Mễ: "Hơn một năm nay không gặp, Mễ Mễ càng lớn càng xinh, trên người có một khí chất mà mẹ không miêu tả được."
Mạt Mạt vuốt ve Mễ Mễ: "Con bé này học đàn dương cầm một năm, đi theo mẹ nuôi cũng học được không ít lễ nghi, khí chất thục nữ đã được bồi dưỡng ra."
Thời đại mà Miêu Tình ra đời chưa từng nghe qua từ thục nữ này, đối với sự đánh giá về một người con gái có khí chất chỉ có xinh đẹp hay không, lại nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Mễ Mễ, cũng đã khắc sâu được ý thức, bà cũng già rồi, cũng không theo kịp thời đại.
Miêu Tình nói: "Không phải con nói Triều Dương ở thủ đô sao? Lúc nào tới?"
Mạt Mạt: "Hôm nay anh ấy không có thời gian nên không tới."
Miêu Tình rất đáng tiếc, con rể bận quá, bà nhìn thời gian: "Bây giờ mẹ đi nấu cơm, lát nữa ăn cơm."
Mạt Mạt: "Con giúp mẹ.”
Miêu Tình xua tay: "Không cần, con về rồi thì đến thăm Triêu Lộ một chút."
Quả thực Mat Mat muốn đi thăm Trang Triều Lộ, lên lầu gọi mấy đứa Tùng Nhân, dẫn bọn nhỏ đến nhà Trang Triều Lộ.
Bàng Linh không ở nhà, đi làm rồi, Trang Triều Lộ kinh ngạc nói: "Chị nghĩ đám các em phải buổi tối mới có thể tới đây chứi"
Mạt Mạt: "Mẹ em nấu cơm rồi, không cần em, nên em đến đây trước."
Trong lòng Trang Triều Lộ đang bế một thằng nhóc mập mạp, đây là con trai của Khởi Hàng, bây giờ cô ấy có cháu mọi việc đều đầy đủ rồi, có thằng nhóc con này, Khởi Thăng là vui vẻ nhất, cuối cùng mẹ không thúc giục cậu ấy tìm bạn gái nữa.
Thằng nhóc mập mạp kêu gọi, đã hơn một tuổi rồi, không đàng hoàng, muốn xuống đất đi, Trang Triều Lộ thả xuống: "Thằng nhóc này có tính cách giống y đúc Khởi Hàng, nghịch vô cùng."
Mạt Mạt: "Con trai đều như vậy, khi còn bé đều tỉnh nghịch."
Trang Triều Lộ nhìn chằm chằm thằng nhóc con, rất sợ bị đụng vào đâu sứt đầu, người già trông trẻ con là như vậy, muốn vô cùng cẩn thận, nhất là con một, con cái giờ quý hơn vàng, thật sự trông coi không cẩn thận, bị oán trách không nói, cả một đời đều sẽ chịu sự dày vò.
Mạt Mạt thấy Trang Triều Lộ bận rộn, cô cũng không ở lâu, một lát là về. Về nhà Triệu Tuệ đã vê, nhìn thay Tùng Nhân vô cùng niềm nở, Triệu Tuệ là giáo viên, nên rất thích đứa nhỏ nào là học bá, lôi kéo Hạo Dương nói với Tùng Nhân: "Có thời gian thì chỉ điểm cho anh cháu một chút nhé, nó dốt lắm không thông minh bằng cháu."
Hạo Dương: "..."
Cậu bé cũng là học bá mà, mặc dù không phải đứng đầu khoá học, nhưng cũng là mười vị trí đầu của khoá mà, đau lòng, đây chính là mẹ ruột!
Ngày hôm sau Mạt Mạt chỉ đưa Thất Cân và Mễ Me đến bệnh viện thăm Đình Đình, An An đã rất lâu không về, nhất định phải đến Phan Gia Viên để nhìn xem, Tùng Nhân đi cùng.
Mạt Mạt đợi Đình Đình ăn canh xong, ở lại với Đình Đình một lúc rồi dẫn bọn nhỏ đi.
Cô cũng không muốn làm bóng đèn, trong mắt Vân Kiến, đều là Đình Đình.
Mạt Mạt dẫn theo Mễ Mễ và Thất Cân muốn đi tìm Bàng Linh, phải chuyển xe buýt hai lần, người chờ xe buýt thật không ít.
Mạt Mạt hoài niệm xe taxi mười phần, vẫn là xe taxi thuận tiện.
Mạt Mạt mỗi tay dắt một đứa bé, rất nhanh đã xếp hàng tới vị trí đầu tiên chờ chuyến xe buýt tiếp theo, thấy xe sắp vào trạm rồi, đột nhiên đằng sau xô đẩy một chút, Mạt Mạt bị doạ cho phát sợ, phản ứng nhanh nhất là buông tay bọn nhỏ ra, thân thể mình nghiêng về phía trước, xe đến đây, ngã xuống rất có thể bị xe đè lên, phát sinh quá đột ngột, tài xế xe buýt cũng bị doạ sợ, hoảng hốt, giẫm sai chân phanh, giẫm thẳng vào chân ga.
Bên tai Mạt Mạt chỉ nghe được tiếng thét chói tai, trong đầu trống rỗng, nhắm chặt hai mắt, mở to hai mắt nhìn, chờ đợi kết quả tồi tệ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận