Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 343. Thiếu chút nữa là không được sinh ra rồi 1

Chương 343. Thiếu chút nữa là không được sinh ra rồi 1Chương 343. Thiếu chút nữa là không được sinh ra rồi 1
Miêu Chí kêu chiến sĩ Lâm đưa Cảnh Tinh Tinh về.
Đôi mắt Cảnh Tinh Tinh đỏ lên, giậm chân một cái chạy ra ngoài.
Miêu Chí thấy người đi rồi, tức giận nói với chiến sĩ Lâm, "Sau này cậu đừng cho con bé này vào đây."
Chiến sĩ Lâm,'Cháu cũng không muốn, là cô ta cố chấp muốn vào."
Miêu Chí nghĩ cũng đúng, một người đàn ông to lớn cũng không thể động tay động chân được,'Cậu có rảnh thì đi tìm con bé một chuyến, đừng để con bé này lan truyền tin đồn không có căn cứ, trong khoảng thời gian này đã có mấy người tới tìm tôi xác minh rồi."
Chiến sĩ Lâm,"Lát nữa cháu sẽ đi tìm cô ta."
Chiến sĩ Lâm nhìn thoáng qua tháng ngày trên lịch "Thủ trưởng, năm nay ngài sẽ về Tỉnh Đông sao?"
Miêu Chí/"Ừ, chờ diễn kịch kết thúc, chúng ta lập tức trở về."
Chiến sĩ Lâm đi theo Miêu Chí đã sáu năm, trong lòng chua xót, tìm được người thân là nguyện vọng duy nhất của thủ trưởng.
Buổi chiều, Mạt Mạt đưa cho Triệu Tuệ một miếng thịt khô và mây cân hoa quả khô, do dành một hồi đứa nhỏ mới chịu về nhà.
Đi ra cổng, im lặng nhìn trời, sao cô lúc nào cũng chạm mặt Cảnh Tinh Tinh thế nhở?
Sắc mặt Cảnh Tinh Tỉnh vô cùng khó coi đứng ở đằng xa, người đứng bên cạnh, Mạt Mạt nhớ rõ, chiến sĩ lần trước đã từng gặp.
Hai người không biết nói cái gì, chiến sĩ bất đắc dĩ xoay người đi mất, mặt Cảnh Tinh Tinh âm trầm, Mạt Mạt nhìn thoáng qua con đường nhỏ, dứt khoát cách xa cái người bệnh tâm thần này.
Lúc này chiến sĩ Lâm quay đầu, nhìn thấy Mạt Mạt bên kia thì mở to hai mắt, quay người đi qua Cảnh Tinh Tinh, nhưng khoảng cách hơi xa, chờ lúc đuổi kịp, Mạt Mạt đã ra khỏi con đường nhỏ rồi.
Chiến sĩ Lâm kéo tay Cảnh Tinh Tinh đã chạy tới,"Vừa rồi cô có nhìn thấy cô gái vừa rồi không? Rất trẻ, có mái tóc dài."
Cảnh Tinh Tinh hất tay chiến sĩ Lâm, hừ một tiếng,'Không thấy gì hết."
Chiến sĩ Lâm cho là Cảnh Tinh Tinh cố ý giấu diếm, lạnh mặt,"Cảnh Tinh Tinh, bây giờ không phải là lúc hồ nháo đâu."
Cảnh Tinh Tinh thật sự không nhìn thấy, cô ta vừa rồi đang nghĩ làm sao để lấy được lòng Miêu Chí! Nếu để lâu, càng ngày càng nhiều người tìm Miêu Chí xác minh, nếu tất cả mọi người biết cô ta nói dối, sau này sao cô ta còn ở đại viện được nữa. Chiến sĩ Lâm không muốn Ở đây với Cảnh Tinh Tỉnh, anh ta muốn đi tìm ông Miêu.
Mạt Mạt vừa về tới nhà, còn chưa bước chân vào cửa,'Liên Mạt Mạt?"
Mạt Mạt quay đầu, thật đúng là Ngô Mẫn, thiếu chút nữa không nhận ra được, tóc Ngô Mẫn không chỉ trắng xóa, trên mặt còn có một vết sẹo, người không những tiều tụy, mà còn già nua, ánh mắt Mạt Mạt chăm chú nhìn vết sẹo như thể gây ra bởi một vũ khí sắc bén, cũng không biết Ngô Mẫn đến cùng đã trải qua chuyện gì.
Ngô Mẫn thấy ánh mắt của Mạt Mạt, vội vàng dùng tay che lại "Bộ dáng của tôi hiện tại như thế này, có phải cô vô cùng vui vẻ hay không?"
Tiểu chiến sĩ dẫn đường ngơ ngác, sao mỗi lần anh ta dẫn người đi đều có liên quan tới nhà doanh trưởng Trang hết vậy, hơn nữa nhìn thì thấy quan hệ cũng không tốt lắm.
Mạt Mạt nhàn nhạt nhìn thoáng qua Ngô Mẫn, không có nói gi quay người bước vào cửa đơn vị.
Ngô Mẫn giật giật khóe miệng, tiểu chiến sĩ nhìn có chút sợ hãi,'Lầu năm ngay phía trước, đi hướng này"
Ngô Mẫn ngẩng đầu nhìn nhà lầu,'Được."
Ngô Mẫn đến mượn lương thực, bà ta ở chung với gia đình của con trai mình, lúc đầu lương thực không đủ, đã cạn kiệt, bà ta chỉ có thể đích thân đến tìm Ngô Gia Gia để mượn lương thực, không nghĩ tới sẽ gặp Liên Mạt Mạt, thật là một bất ngờ thú vị. Mat Mat ve đến nhà, mí mắt phải nhảy liên tục, quả nhiên trực giác của cô đã ứng nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận